Câu hỏi:
18 lượt xemBài đọc 4: Những bậc đá chạm mây
Ngày xưa, dưới chân núi Hồng Lĩnh có một xóm nhỏ, người dân sống bằng nghề đánh cá. Cuộc sống đang yên lành bỗng một trận bão cuốn đi tất cả thuyền bè. Dân xóm chài hết đường sinh sống đành lên núi kiếm củi đem ra chợ bán. Nhưng sườn núi phía họ ở vách dựng đứng, bà con phải đi đường vòng rất xa.
Bấy giờ trong xóm có một ông lão nghèo. Người ta gọi ông là cố Đương vì hễ gặp việc gì khó ông đều đảm đương gánh vác. Thấy lên núi phải đi đường vòng, ông bàn với mọi người ghép đá thành bậc thang vượt dốc để có được con đường ngắn như mong muốn. Ai nấy đều lắc đầu bảo việc ấy khó lắm, không làm được.
Nhưng cố Đương vẫn tìm cách làm đường. Công việc nặng nhọc không khiến ông sờn lòng. Thấy ông đói, những con vượn ở gần đó mang hoa quả đến cho ông. Chim chóc thay nhau ca hát để ông quên mệt. Về sau nhiều người trong xóm tình nguyện đến làm cùng.
Sau năm lần sim ra quả, con đường lên núi đã hoàn thành, nhờ đó mọi người có thể lên xuống núi dễ dàng. Cả xóm biết ơn cố Đương. Tặng thêm cho ông một tên mới là cố Ghép. Ngày nay, con đường vượt núi gọi là Chuông Ghép vẫn còn ở phía nam dãy núi Hồng Lĩnh.
Theo Nguyễn Đổng Chi.
Lời giải
Hướng dẫn giải:
* Nội dung chính Những bậc đá chạm mây: Ý trí nghị lực phi thường của ông cố Đương dốc sức, chăm chỉ đắp con đường núi đá.
Những chi tiết nào nói lên quyết tâm và lòng kiên trì của Cố Đương?