Bố cục Thiên trường vãn vọng (chuẩn nhất 2024) – Ngữ văn 8 Kết nối tri thức
Bố cục Thiên trường vãn vọng Ngữ văn lớp 8 hay nhất sách Kết nối tri thức giúp học sinh nắm được trọng tâm văn bản Thiên trường vãn vọng để học tốt môn Ngữ văn 8.
Bài giảng Ngữ văn 8 Thiên trường vãn vọng
Bố cục Thiên trường vãn vọng
Gồm 2 phần
- Phần 1: 2 câu đầu: Cảnh thôn xóm vùng Thiên Trường trong buổi chiều tà
- Phần 2: 2 câu cuối: Cảnh sắc đồng quê dân dã, mờ ảo trong buổi chiều tà
Nội dung chính Thiên trường vãn vọng
Bài thơ là bức tranh thiên nhiên làng quê qua góc nhìn đầy thi vị của nhà thơ Trần Nhân Tông nhân dịp về thăm quê cũ tại phủ Thiên Trường. Cảnh vật hiện lên trước mắt ông mơ hồ, tựa khói lồng, như ở chốn bồng lai. Khung cảnh nửa thực nửa ảo đó còn mang vẻ đẹp mơ màng, yên bình nhưng không kém phần sinh động được ông cảm nhận bằng cả thính giác khi nghe tiếng sáo “mục đồng địch lí” và thị giác khi ngắm nhìn những chú cò trắng chao liệng. Với thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, dường như tác giả đã cảm nhận cảnh sắc quê hương bằng cách hòa tâm hồn của mình vào thiên nhiên. Từ đó cho ta cảm nhận được tình yêu quê hương dạt dào, sâu nặng của tác giả. Cho ta cảm giác gần gũi, cũng muốn gắn bó hòa mình vào thiên nhiên cùng tác giả.
Ý nghĩa nhan đề Thiên trường vãn vọng
Các vua đời Trần cho xây ở quê một hành cung gọi là cung Thiên Trường để thỉnh thoảng về nghỉ ngơi. Mỗi dịp về đó, các vua thường có thơ lưu lại, nay còn giữ được vài bài, trong đó có bài này.
Đọc tác phẩm Thiên trường vãn vọng
Thiên Trường vãn vọng
Thôn hậu, thôn tiền đạm tự yên,
Bán vô, bán hữu tịch dương biên.
Mục đồng địch lý quy ngưu tận,
Bạch lộ song song phi há điền.
Dịch nghĩa
Trước thôn, sau thôn, khí trời mờ nhạt như khói,
Bóng chiều tà nửa không, nửa có.
Trẻ chăn trâu thổi sáo dẫn trâu về hết,
Từng hàng cò trắng bay xuống ruộng.
Tóm tắt Thiên trường vãn vọng
“Thiên Trường vãn vọng” của Trần Nhân Tông là bức tranh miêu tả về làng quê yên bình, tĩnh mịch nhưng không kém phần sống động. Nhà thơ miêu tả những cảnh vật đời thường trong làng quê bằng cả thính giác và thị giác. Bài thơ bắt đầu với những câu thơ đầy xúc động về quê cũ của Trần Nhân Tông khi ông nhớ về những khoảnh khắc thanh bình, yên tĩnh mà mình đã trải qua trong quá khứ. Nét buồn man mác và mơ hồ, mờ nhạt như khói đạm tự yên, bóng chiều tà lấp lửng bán vô, bán hữu đã thể hiện sự luyến tiếc đến bồi hồi trong tâm trí của ông. Tiếp theo, Trần Nhân Tông mô tả những cảnh vật đời thường trong làng quê như tiếng sáo mục đồng địch lí của trẻ em, cảnh trâu gặm cỏ vểnh tai và chú cò trắng bay trên bầu trời. Những hình ảnh này đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên rực rỡ màu sắc, trong trẻo nhưng không kém phần sống động và bình dị. Tác giả đã sử dụng ngôn từ tinh tế, miêu tả cảnh vật một cách tỉ mỉ và chân thật như một bức tranh sống động trước mắt độc giả. Với những hình ảnh trong bài thơ, Trần Nhân Tông muốn truyền tải đến độc giả tình yêu thương sâu sắc của mình đối với quê hương. Qua những cảnh vật đơn giản, nhà thơ muốn nhắc nhở mọi người đừng quên đi nơi mình đã từng sinh ra và lớn lên. Bài thơ đã tạo được ấn tượng mạnh mẽ đến độc giả với sự đơn giản nhưng không kém phần tinh tế trong miêu tả của nhà thơ.
Giá trị nội dung Thiên trường vãn vọng
Cảnh tượng buổi chiều ở phủ Thiên Trường là cảnh tượng vùng quê trầm lặng mà không đìu hiu. Ở đây vẫn ánh lên sự sống của con người trong sự hòa hợp với cảnh vật thiên nhiên một cách nên thơ. Qua đó giúp chúng ta thấy rằng, tác giả tuy có địa vị tối cao nhưng tâm hồn vẫn gắn bó máu thịt với quê hương dân dã.
Giá trị nghệ thuật Thiên trường vãn vọng
- Kết hợp điệp ngữ và tiểu đối sáng tạo
- Nhịp thơ êm ái hài hòa
- Sử dụng ngôn ngữ miêu tả đậm chất hội họa
- Thể thơ thất ngôn tứ tuyệt