Câu hỏi:

54 lượt xem
Tự luận

Đọc và trả lời câu hỏi:

Hoa sầu riêng

     Hoa sầu riêng trổ vào cuối năm. Gió đưa hương thơm ngát như hương cau, hương bưởi tỏa khắp khu vườn. Hoa đậu từng chùm, màu trắng ngà. Cánh hoa nhỏ như vảy xá, hao hao giống cánh sen con, lác đác vài nhụy li ti giữa những cánh hoa.

Lá bàng

     Có những cây mùa nào cũng đẹp như cây bàng. Mùa xuân, lá bàng mới nảy trông như những ngọn lửa xanh. Sang hè, ló lên thật dày, ánh sáng xuyên qua chỉ còn là màu ngọc bích. Sang đến những ngày cuối đông, mùa của lá rụng, nó lại có vẻ đẹp riêng. Những lá bàng mùa đông đỏ như đỏ đồng ấy, tôi có thể nhìn cả ngày không chán.

a) Câu mở đầu mỗi đoạn văn (câu mở đoạn) có tác dụng gì?

b) Các câu tiếp theo có quan hệ như thế nào với câu mở đoạn?

c) Trình tự miêu tả của hai đoạn văn trên khác nhau như thế nào?

Xem đáp án

Lời giải

Hướng dẫn giải:

Phương pháp giải:

HS đọc văn bản và trả lời câu hỏi 

Trả lời:

a) Câu mở đầu mỗi đoạn văn (câu mở đoạn) có tác dụng giới thiệu đối tượng định tả.

b) Các câu tiếp theo có quan hệ tiếp nối, thể hiện đặc điểm của đối tượng trong câu mở đoạn?

c) Trình tự miêu tả của đoạn văn đầu tả theo từng bộ phận còn đoạn hai tả theo trình tự thời gian.

CÂU HỎI HOT CÙNG CHỦ ĐỀ

Câu 2:
Tự luận

Bài đọc:

Ở Vương quốc Tương Lai

     Tin-tin và Mi-tin được một bà tiên giúp đỡ, đã vượt qua nhiều thử thách, đến nhiều xứ sở để tìm con Chim Xanh về chữa bệnh cho một người bạn hàng xóm. Đoạn trích dưới đây thuật lại việc hai em tới Vương quốc Tương lai và trò chuyện với những em bé sắp ra đời.

Cảnh trí 

     Một gian phòng rộng có những hàng cột và mái vòm bằng ngọc bích. Phòng có một số ghế băng, đồ đạc, cây cối. Có nhiều trẻ em đang chơi đùa hoặc làm việc. Có em đi lại hoặc ngồi suy nghĩ. 

Nhân vật 

      Tin-tin

      Mi-tin (em gái Tin-tin)

      Một số em bé 

Tin-tin: Cậu đang làm gì với đôi cánh xanh ấy?

Em bé thứ nhất: Mình sẽ dùng nó vào việc sáng chế trên Trái Đất 

Tin-tin: Cậu sáng chế cái gì?

Em bé thứ nhất: Khi nào ra đời, mình sẽ chế ra một vật làm con người hạnh phúc

Mi-tin: Vật đó ăn ngon chứ? Nó có ồn ào không?

Em bé thứ nhất: Không đâu, chẳng ồn ào tí gì cả. Mình chế sắp xong rồi, cậu có muốn xem không? 

Tin-tin: Có chứ! Nó đâu?

Em bé thứ hai: Cậu có muốn xem vật mình sáng chế không?

Tin-tin: Có chứ, cái gì đấy?

Em bé thứ hai: Có ba mươi vị thuốc trường sinh ở kia, trong những chiếc lọ xanh.

Em bé thứ ba: (Từ trong đám đông đi ra) Mình mang đến một thứ ánh sáng mà chưa ai biết cả. (Em bé tỏa ra một thứ ánh sáng lạ thường). Thật là kì lạ phải không?

Em bé thứ tư: (Kéo tay Tin-tin) Cậu lại đây xem cái máy của mình, nó biết bay trên không như một con chim.

Em bé thứ năm: Hãy lại xem cái máy của mình đã. Nó biết dò tìm những kho báu còn giấu kín trên Mặt Trăng. 

Vở kịch có những nhân vật nào? 

 


6 tháng trước 39 lượt xem
Câu 9:
Tự luận

Khu vườn kì diệu

Em bé mang hoa: (Ôm một bó hoa cúc xanh khổng lồ) Hãy xem những bông hoa của mình đây!

Tin-tin: Hoa gì đó? Mình chưa hề biết.

Em bé mang hoa: Đó là hoa cúc. 

Tin-tin: Sao nó to như những bánh xe ấy?

Em bé mang hoa: Nó thơm lắm

Tin-tin: (Ngửi hoa) Tuyệt vời!

Em bé mang hoa: Khi mình chào đời, những bông hoa cúc sẽ như thế này!

Em bé mang nho: (Mang một chùm quả trên một đầu gậy đi tới) Cậu thấy chùm quả của mình thế nào?

Tin-tin: Chùm lê đẹp quá!

Em bé mang nho: Không phải lê đâu, nho đấy! Đến lúc mình 30 tuổi, mọi quả nho đều sẽ như thế này. Mình đã tìm ra cách trồng và chăm bón chúng.

Em bé mang táo: (Bê một sọt quả to như quả dưa) Hãy xem những trái cây mình trồng này!

Mi-tin: Dưa đỏ, phải không cậu?

Em bé mang táo: Không! Táo đấy! Chưa phải là loại to nhất đâu! Khi mình ra đời, mình sẽ giúp mọi người trồng những loại táo to thế này.

Em bé nhỏ nhất: (Từ phía góc phòng chạy ra) Em chào anh Tin-tin! Chào chị Mi-tin!

Tin-tin, Mi-tin: Sao cậu biết tên chúng mình?

Em bé nhỏ nhất: Bởi vì em sẽ là em của anh và chị. 

Mi-tin: Thế nào? Em sẽ ra đời ở nhà chị à?

Em bé nhỏ nhất: Đúng thế! Sang năm, em sẽ ra đời. Nhưng anh chị đừng có trêu chọc em nhé! Nào, hãy ô mem đi! (Tin-tin, Mi-tin và em bé ôm nhau). 

Vì sao Tin-tin và Mi-tin liên tục nhầm các loại hoa quả? 


6 tháng trước 35 lượt xem
Câu 27:
Tự luận

Theo đuổi ước mơ

     Ca-tơ-rin là một cô bé cực kì thích đếm. Cô đếm số bước chân đi trên đường. Cô đếm số đĩa bát khi rửa. Và khi nhìn lên bầu trời, Ca-tơ-rin luôn tự hỏi: “Cần bao nhiêu bước để có thể lên được Mặt Trăng?”. Cô nhủ thầm: “Nhất định sẽ có ngày mình tính được cách lên Mặt Trăng, nhất định như vậy!”.

      Niềm mơ ước ấy khiến Ca-tơ-rin say mê với môn Toán, đặc biệt là hình học. Ca-tơ-rin có thể giải được những bài toán vô cùng hóc búa. Bạn bè âu yếm gọi cô là “chuyên gia toán học”.

     Năm 34 tuổi, Ca-tơ-ri lúc đó đang là một giáo viên – đọc được thông tin về việc tổ chức NASA tuyển người để giải các bài toán. Ca-to-rin lập tức nộp đơn vì cô nghĩ đó có thể là con đường để đạt được ước mơ từ thời thơ ấu của mình. Nhưng ở lần nộp đơn đầu tiên, Ca-tơ-ri bị từ chối. Không bỏ cuộc, năm sau, Ca-tơ-ri lại nộp đơn và lần này cô được nhận. Những nỗ lực không ngừng đã giúp cô trở thành thành viên trong dự án không gian của NASA. 

     Năm 1962, Hoa Kì quyết định đưa người lên Mặt Trăng. Đó là một thử thách cực kì lớn đối với loài người. Với niềm mơ ước được ấp ủ từ nhỏ và năng lực tuyệt vời, Ca-tơ-ri đã sử dụng toán học để tìm ra các con đường cho tàu vũ trụ quay quanh Trái Đất và hạ cánh trên Mặt Trăng. Những tính toán của Ca-tơ-ri thật sự hoàn hảo, đã góp phần đứa các phi hành gia lên Mặt Trăng rồi quay trở lại Trái Đất an toàn.

     Ca-tơ-ri làm việc ở NASA hơn 30 năm. Khi nghỉ hưu, bà thường đến các trường học để nói chuyện với học sinh. Thông điệp lớn nhất mà Ca-to-ri gửi tới các em là: “Đừng bao giờ từ bỏ giấc mơ của bạn!”.

Thuở nhỏ, Ca-tơ-rin mơ ước điều gì? 

 


6 tháng trước 37 lượt xem