TOP 15 bài Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (HAY NHẤT 2024)

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi Ngữ văn 9 Kết nối tri thức gồm 15 bài văn mẫu hay nhất năm 2024 giúp học sinh viết bài tập làm văn 9 hiệu quả hơn.

1 764 lượt xem


Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi

Đề bài: Viết bài văn nghị luận về một vấn đề cần giải quyết (trong đời sống của học sinh hiện nay) - Cách sử dụng thời gian rảnh rỗi.

Dàn ý Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi

1. Mở bài: Giới thiệu và dẫn dắt vấn đề: Sử dụng thời gian rảnh rỗi

2. Thân bài:

* Giải thích:

- Thời gian:

+ Là kho tàng quý giá không giá trị được đo lường.

+ Không ai có thể kiểm soát nó.

- Thời gian rảnh rỗi:

+ Là khoảng thời gian mà con người không bị ràng buộc bởi bất kỳ yếu tố nào.

+ Thường là vào cuối tuần, những dịp nghỉ lễ,...

+ Có thể dành để nghỉ ngơi, thư giãn hoặc theo đuổi sở thích cá nhân.

* Phân tích vấn đề:

- Các cách sử dụng thời gian rảnh rỗi một cách hiệu quả:

+ Đọc sách.

+ Học thêm ngoại ngữ.

+ Thể dục, tập thể dục.

+ Tham gia các hoạt động ngoại ô, du lịch để tăng cường mối quan hệ gia đình, bạn bè, người thân.

+ Khám phá sở thích mới và hữu ích: trồng cây, nuôi thú cưng, sắp xếp nhà cửa, nấu ăn,...

+ Tham gia sự kiện nghệ thuật: thăm triển lãm, bảo tàng, tham gia workshop,...

+ Tham gia hoạt động tình nguyện, từ thiện.

- Sử dụng thời gian rảnh rỗi mang lại nhiều lợi ích cho bản thân và cộng đồng:

+ Phát triển kiến thức, kỹ năng và sức khỏe cá nhân.

+ Mở rộng hiểu biết về đa dạng lĩnh vực.

+ Các hoạt động ngoại ô, du lịch, workshop,... đóng góp vào sự phát triển kinh tế.

+ Góp phần làm cho xã hội trở nên sôi động hơn.

* Liên kết thực tế:

- Vẫn tồn tại nhiều người chưa biết cách sử dụng thời gian một cách hiệu quả:

+ Dành quá nhiều thời gian trên mạng xã hội.

+ Mê mải với trò chơi điện tử.

- Đưa ra chứng cứ:

+ Theo Báo Thanh niên, tính đến năm 2018, người Việt trung bình sử dụng internet hơn 7 tiếng mỗi ngày.

+ Đến năm 2023, người Việt dành trung bình 6,2 giờ mỗi ngày cho việc sử dụng điện thoại.

+ TikTok trở thành ứng dụng phổ biến với tỷ lệ người dùng lên đến 69% vào năm 2023, tăng 16% so với năm 2022.

* Nguyên nhân:

- Chưa nhận thức đúng giá trị của thời gian.

- Thiếu hướng dẫn cụ thể về những hoạt động nên và không nên thực hiện.

- Sức hấp dẫn lớn từ các ứng dụng mạng xã hội.

- Thiếu đa dạng trong các hoạt động giải trí ở địa phương.

* Bài học và hành động:

- Mỗi người cần tự nhận thức giá trị của thời gian và sử dụng nó một cách hợp lý.

- Gia đình và trường học có thể hướng dẫn cụ thể con trẻ.

3. Kết bài

- Tổng kết vấn đề cần nghị luận.

- Mở rộng liên kết với thực tế.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 1)

Từ xa xưa, ông cha ta đã có ý thức rất rõ ràng về thời gian, thể hiện trong câu thành ngữ: 'Thời gian là vàng, là bạc'. Có thể thấy thời gian tuy là một thứ vô hình nhưng lại vô cùng có giá trị, trong xã hội hiện đại, nhịp sống thay đổi tính theo từng phút từng giây, thì thời gian lại càng trở nên quý giá hơn cả, một giây trôi qua thôi cũng đều là nuối tiếc. Bởi thời gian qua rồi, có ngoảnh đầu quay trở lại đâu, đặc biệt cuộc đời con người chỉ có vẻn vẹn vài chục năm. Tuy thời gian quý giá đến vậy, nhưng có một thực trạng đáng buồn rằng đa số giới trẻ hiện nay vẫn chưa thể ý thức được giá trị của thời gian, họ thường lãng phí thời gian vào những thứ vô bổ, thay vì dành để trau dồi và phát triển bản thân.

Người ta thường nói tuổi trẻ chính là mùa xuân của cuộc đời, là lúc chúng ta sung sức, đẹp đẽ nhất, cũng chính là thời gian thích hợp để người ta học tập và gây dựng mọi thứ sẵn sàng cho bản thân bước vào đời. Thế nhưng, có rất nhiều bạn trẻ hiện nay, chẳng nghĩ đến điều ấy bao giờ, họ cứ tưởng rằng cố gắng hết 3 năm cấp 3 để bước chân vào cánh cổng trường đại học là đủ rồi, việc còn lại là ăn chơi và hưởng thụ hết tuổi trẻ. Chẳng biết có ai đã nói ra một câu rất hài hước rằng: 'Vào đại học sướng lắm, học hành gì đâu, cứ chơi thoải mái thôi', để phù phiếm mê hoặc lớp trẻ, khiến họ răm rắp tin là thật như thế. Nhìn một lớp học buổi sáng, giảng đường có thể đông đủ đấy nhưng đến phân nửa sinh viên nằm gục mặt xuống bàn ngủ, 1⁄4 còn lại thì chơi game, lướt face, nói chuyện riêng, phần còn lại là mấy bạn ngồi bàn đầu, có lẽ là chăm chú nghe giảng nhất, nhưng thực ra trong đó có mấy người thực sự nghe hiểu, mấy người thực sự tâm huyết thì không biết nữa. Cứ đằng đẵng như thế trong suốt 4, 5 năm trên ghế giảng đường chỉ quanh đi quẩn lại, việc lên lớp, làm việc riêng, điểm danh rồi về, cuối kỳ thi thì thức thâu đêm suốt sáng cày cuốc cho kịp. Tự hỏi đi học như vậy có nghĩa lý gì, các bạn có ý thức được rằng mình đang lãng phí thanh xuân, lãng phí thời gian một cách vô tội vạ hay không? Đó là việc học hành trên lớp, còn khi có thời gian rảnh rỗi, hầu như các bạn trẻ thích ngủ, thích nằm lì ở nhà cày phim, cày game, đọc truyện hơn là bước ra đường đi làm thêm, đi học thêm. Đôi khi chỉ vì có bức ảnh sống 'ảo' trên facebook mà dành cả buổi đi chỉnh sửa từng bức hình, rồi ngồi nhìn chăm chăm vào cái màn hình điện thoại, trả lời từng comment, thậm chí ngồi xem đứa nào chê hình xấu, sẵn sàng đáp trả lại ngay. Nhiều khi tôi nghĩ rằng, các bạn không thích ra ngoài cũng được thôi, vậy hãy tự trau dồi kiến thức ở nhà cũng được, nhưng không, các bạn có thể dành cả đêm xem cho hết một bộ phim hoặc tán gẫu với ai đó nhưng tuyệt nhiên chẳng bao giờ đụng vào những cuốn sách có ý nghĩa cả. Đó là một sự lãng phí thời gian đầy đáng tiếc!

Nguyên nhân dẫn tới việc lãng phí ấy có nhiều, nhưng có lẽ xếp đầu tiên là thói quen trì hoãn của giới trẻ. Trong tâm trí của các bạn luôn có một suy nghĩ rất hồn nhiên rằng: 'Tôi còn trẻ mà, tôi còn rất nhiều thời gian, thế nên cứ chơi đi đã, tôi sợ sau này sẽ hối tiếc'. Nhưng chính suy nghĩ ấy của các bạn khiến các bạn hối tiếc sau này đấy. Các bạn trẻ thường có xu hướng thỏa mãn sự lười biếng của mình hơn là nỗ lực khắc phục cái sự lười biếng ấy, bạn dự định sẽ đi học ngoại ngữ trong năm nay, nhưng vì chưa muốn học, thế là bạn tặc lưỡi bảo thôi năm sau học cũng chưa muộn, và cứ thế đến năm cuối, bạn buộc phải vắt chân lên cổ để học cho kịp, thậm chí khi bạn bè đã ra trường hết, thì bạn phải vật vã cày tiếng Anh, vì thi không đủ điểm. Tôi cũng từng nghe rất nhiều bạn nói rằng muốn đi làm thêm, tích lũy kinh nghiệm, thế nhưng vì tiếc nuối những cuộc đi chơi thâu đêm suốt sáng, những giờ phút an nhàn, mà vẫn trì hoãn mãi, thế là cả đời sinh viên bạn chẳng có chút kinh nghiệm gì ngoài kinh nghiệm 'tán phét', cũng chẳng tự tay làm ra đồng tiền nào, chẳng hiểu được giá trị của sức lao động, của đồng tiền. Đã thế còn vô tình lãng phí 4 năm thanh xuân, kiến thức, lẫn kinh nghiệm đều là con số không. Thế rồi, bạn bước ra ngoài xã hội với sự ngơ ngác, thất bại liên tiếp, lúc đó bạn mới hiểu ra thì đã quá muộn màng rồi.

Một trong những nguyên nhân khác, dẫn tới việc lãng phí thời gian của giới trẻ còn là ở cái 'tôi' dại khờ, họ chưa đủ tầm nhận thức để nhận ra giá trị của tuổi trẻ, của thời gian, thế nhưng khi nghe được những lời khuyên chân thành của các bậc tiền bối đi trước họ lại thường bỏ ngoài tai, không cho đó là đúng. Họ ham thích những cái gì mới lạ, tạo cảm giác phiêu lãng tự do, không thích bị bó buộc, không thích nỗ lực, vì cảm thấy đó là việc của sau này, giờ cứ phải chơi đã. Thêm một nguyên nhân nữa là sự hèn nhát, sợ sệt, khiến con người ta chùn bước, mãi núp trong cái vỏ ốc an toàn của mình, mà đâu biết rằng sẽ có một 'con voi' xã hội đi qua và giẫm nát bạn. Rất nhiều bạn trẻ núp trong căn phòng trọ chật chội, tự huyễn hoặc mình bằng những thú vui nhất thời, trốn tránh thực tại, không dám mơ ước hoặc là có mơ ước đấy, nhưng lại mặc định mình chẳng làm được đâu, cố gắng làm gì. Thời gian thấm thoát thoi đưa, tuổi lớn dần lên nhưng tâm hồn của các bạn cứ mãi 18, đó chẳng phải là điều gì hay ho cả. Rồi mai đây bạn có sống ngoài xã hội với một tâm hồn non nớt, dại khờ và bốc đồng được hay không?

Thế nên các bạn trẻ của tôi ơi, đừng lãng phí thời gian nữa. Tôi biết rằng những khao khát được tận hưởng, được sống được hạnh phúc là xứng đáng và ai cũng có cả. Nhưng đừng chỉ tận hưởng không thôi, tuổi trẻ mà tận hưởng thì tuổi trung niên bạn sẽ phải cố gắng gấp 10 người khác, liệu các bạn có làm được không khi mà lúc đó những cái gọi là nhiệt huyết, thanh xuân đã cạn kiệt? Làm gì cũng được, hãy tìm cho mình một mục tiêu, hãy lập cho mình một kế hoạch, hãy đưa mình vào kế hoạch ấy và thực hiện nó, học thêm, làm thêm, chỉ có xã hội mới là người thầy toàn năng nhất, còn mạng xã hội ư? Chúng ta sẽ chẳng học được gì nhiều ngoài việc tự mê hoặc bản thân cả.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 2)

Quỹ thời gian của con người là có hạn. Vậy nên mỗi người cần tự biết cân đối, chia đều khoảng thời gian quý báu ấy cho công việc, học tập, gia đình, bạn bè và rất nhiều khía cạnh khác nữa. Trong đó, chắc chắn ai cũng sẽ để ra cho mình những quãng nghỉ. Nhưng liệu con người đã biết cách sử dụng thời gian rảnh của bản thân một cách phù hợp hay chưa?

Thời gian là một khái niệm rất trừu tượng. Đó là thứ tài sản quý giá mà không ai có thể nắm giữ hay điều khiển được. Thời gian của vũ trụ thì vô hạn, nhưng đối với con người, nó lại rất hữu hạn. Vậy nên mỗi cá nhân cần biết sử dụng nó sao cho hợp lí, hiệu quả để đạt được những điều mình mong muốn. Còn thời gian rảnh rỗi chính là khoảng nghỉ vào những ngày cuối tuần, các dịp lễ hay đơn giản chỉ là một vài phút giải lao, thư giãn cuối ngày. Vào lúc này, con người có thể tự do làm những điều mình thích mà không bị vướng bận bởi công việc hay tập.Có rất nhiều cách để tận dụng khoảng thời gian rảnh rỗi hiệu quả. Mỗi người có thể tự lựa chọn hình thức giải trí phù hợp nhất với bản thân: đọc sách, chơi thể thao, trồng cây, đi du lịch, làm từ thiện, tham gia các lớp workshop,... Những điều tưởng như đơn giản này không chỉ đem lại nhiều lợi ích cho từng cá nhân mà con góp phần phát triển cộng đồng. Trước tiên, chúng giúp mỗi người tự rèn luyện và trau dồi bản thân ở nhiều lĩnh vực. Tiếp đó, con người sẽ ngày một năng động và khỏe mạnh hơn cả về tinh thần lẫn thể chất. Ngoài ra, việc phát triển các mô hình workshop, trải nghiệm ngoài trời còn giúp thúc đẩy sự phát triển kinh tế của nước nhà, tạo ra được thêm công việc cho nhiều người hơn.

Tuy vậy, trên thực tế lại chưa có mấy ai thực sự tận dụng được khoảng thời gian rảnh rỗi của mình một cách hiệu quả. Thay vì dành thời gian gắn kết với gia đình, bạn bè hoặc tham gia các hoạt động bổ ích ngoài xã hội, họ lại chọn đắm chìm vào trò chơi điện tử, gắn chặt bản thân với các trang mạng xã hội. Đến đầu năm 2023, người Việt Nam dành trung bình 6,2 giờ/ngày cho việc sử dụng điện thoại. Chưa kể đến sự 'lên ngôi' của Tiktok - nền tảng video ngắn đang ngày càng khiến con người bị chìm đắm.

Nguyên nhân cho tình trạng này rất đa dạng. Có thể đó là do con người chưa thực sự ý thức được giá trị của thời gian. Một bộ phận giới trẻ còn chủ quan, cho rằng thời gian của mình còn nhiều, từ đó dành phần lớn thanh xuân vào những việc vô bổ. Đó cũng có thể do sự giáo dục, định hướng chưa đúng cách từ gia đình, nhà trường. Một lí do khác phải kể đến sức cuốn hút vô cùng lớn mà mạng xã hội mang tới. Ngoài ra, sự thiếu đa dạng của các hình thức giải trí ở địa phương cũng góp phần không nhỏ khiến cho cư dân ít ra ngoài hơn

Để khắc phục được hiện trạng này, cần sự phối hợp của các cá nhân trong cả cộng đồng. Mỗi người cần tự nhận thức được giá trị và sự hữu hạn của thời gian. Từ đó, đưa ra những phương án cụ thể để sắp xếp cuộc sống cho riêng mình. Cha mẹ và thầy cô cũng nên đưa ra định hướng cho con trẻ từ sớm về cách sử dụng thời gian sao cho hợp lí. Có như vậy thì nhân loại mới có thể tận dụng được thứ 'tài sản' quý báu kia.

Nhìn chung, việc sử dụng thời gian rảnh như nào là tùy thuộc vào quyết định của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, hãy biết dùng nó sao cho thật hiệu quả, mang lại được nhiều giá trị cho bản thân, góp phần thúc đẩy sự phát triển chung của cộng đồng.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 3)

Thời gian luôn đi cùng sự sống trên trái đất. Thời gian của vũ trụ là vô hạn. Thời gian là hữu hạn đối với con người. Do vậy, mọi người (trong dó có bạn và tôi) cần phải biết quý thời gian.

Muốn quý thời gian, trước hết, cần hiểu thời gian là gì? Thời gian là thứ trừu tượng ta chỉ có thể cảm nhận thời gian qua sự vận động tự nhiên của mọi sự vật: trái đất sinh ra ngày đêm, tháng, năm; động thực vật sinh ra, lớn lên, mất đi; con người trong công việc và tuổi tác,… Vạn vật trên trái đất sinh ra, trưởng thành và tàn lụi theo thời gian. Trong vũ trụ, thời gian tính bằng triệu triệu năm, nhưng thời gian của người chỉ tính bằng năm, nhiều nhất là trên trăm năm. Thời gian của người là hữu hạn.

Chúng ta cần thời gian vì thời gian thật đáng quý đối với cuộc sống con người, trong khi thời gian của người là hữu hạn.

Có bạn chia sẻ với chúng ta cảm nghĩ về thời gian như sau: mỗi buổi sáng thức dậy, nhận ra bầu trời trong xanh có ánh nắng ban mai ửng hồng, hoặc một chồi non vừa nhú còn ướt đẫm sương đêm,… nhắc nhở cho ta biết đời sống của ta đang tồn tại, và ta tự nhủ với mình sẽ không bỏ phí một phút giây nào được tồn tại trong cuộc sống nhiệm màu này. Ta sẽ sống như thế nào để bản thân có được niềm vui hạnh phúc, và mang niềm vui, hạnh phúc đến cho mọi người. Cảm nhận đó cho thấy bạn ý thức được hạnh phúc trong thời gian. Khi chúng ta ý thức được rằng giá trị của cuộc sống nằm ở ngay những gì ta đang sống, thì chúng ta sẽ biết quý thời gian.

Có bạn muốn nói với chúng ta rằng thời gian không chờ đợi, ai biết tận dụng thời gian vào công việc và nghỉ ngơi thì có lợi cho bản thân và xã hội, ai bỏ phí thời gian thì thiệt thòi cho tất cả. Đó là suy nghĩ đúng đắn về thời gian của người. Ngày trước, ông cha ta quý thời gian như vàng ngọc.

Thời Bắc Tống có người tên là Lưu Thứ chăm chỉ học hành, tu dưỡng bản thân, mỗi ngày đều sắp xếp thời gian làm việc hợp lí, không bao giờ lãng phí. Từ nhỏ ông đã học tập kinh thư của nhà nho, mỗi ngày đều đọc sách, ghi nhớ trong lòng, thường hay quên ăn bỏ ngủ. Năm 18 tuổi, Lưu Thứ đậu tiến sĩ. Một lần, Lưu Thứ biết có học giả tên là Tống Thứ Đạo làm quan tại Bạc Châu, trong nhà có rất nhiều sách quý cho nên tìm đến xin đọc, cho dù bất đường sá xa hàng trăm dặm. Cả ngày lẫn đêm, Lưu Thứ ở tại nơi này, miệng đọc tay chép, ròng rã mười ngày. Chủ nhà sách nhận xét: “Ngài có tinh thần chịu khổ nhọc như vậy thật khiến cho người ta khâm phục!”. Lưu Thứ cười nói: “Với tôi, đọc sách là niềm vui. Mỗi lần đọc sách là mỗi lần được sáng tỏ”. Suốt mười năm liền, ngày nào Lưu Thứ cũng đọc sách, ông làm theo lời dạy của cổ nhân: “kịp thời ráng gắng sức, tuế nguyệt chẳng chờ ai”, và trở thành nhà sử học nổi tiếng của Trung Quốc.

“Đời sống chỉ là khoảnh khắc, nhưng với khoảnh khắc ấy người ta có thể làm nên những việc trường cửu.” (Bơ-sớt) Bác Hồ của chúng ta là người luôn biết trân trọng thời gian. Bác quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng quý thời gian của người khác bấy nhiêu. Trong công việc không bao giờ Người để bất cứ ai phải đợi mình. Năm 1953, Bác đến thăm lớp Chỉnh huấn của anh chị em trí thức. Tin vui đến làm náo nức cả lớp học, mọi người hồi hộp chờ đợi. Bỗng trời đổ mưa xối xả kéo dài không dứt. Ai cũng nghĩ mưa thế này, Bác đến sao được! Giữa lúc trời đang trút nước thì Bác bước vào trong, chiếc áo mưa ướt sũng nước, quần xắn quá đầu gối, đầu đội nón. Về sau, anh em được biết: giữa lúc Bác chuẩn bị đến thăm lớp thì trời đổ mưa to. Các đồng chí làm việc bên cạnh Bác đề nghị cho hoãn đến một buổi khác nhưng Bác không đồng ý: “Đã hẹn thì phải đến, đến cho đúng giờ, đợi trời tạnh thì biết đến khi nào? Thà một mình Bác và một vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cho cả lớp học phải chờ uổng công!”. Ba năm sau, giữa Hà Nội đang vào dịp Tết cổ truyền, hàng trăm đại biểu nhân dân ở Thủ đô tập trung tại Uỷ ban Hành chính Thành phố để lên chúc Tết Bác Hồ. sắp đến giờ lên đường, trời bỗng đổ mưa như trút. Giữa lúc mọi người còn đang lúng túng thu xếp phương tiện thì một chiếc xe đậu trước cửa, Bác Hồ bước xuống, cầm ô đi vào, lần lượt bắt tay chúc Tết mỗi người, trong nỗi bất ngờ rưng rưng cảm động của các đại biểu. Thì ra, thấy trời mưa to, thông cảm với khó khăn của Ban tổ chức và không muốn các đại biểu vì mình mà vất vả, Bác chủ động đến chúc Tết các đại biểu. Cho đến tận phút lâm chung, Bác vẫn không muốn lãng phí thời gian của nhân dân: “Sau khi tôi đã qua đời, chớ nên tổ chức điếu phúng linh đình, để khỏi lãng phí thời giờ và tiền bạc của nhân dân”.

Ngày nay, biết bao người tận dụng thời gian cho việc học tập nghiên cứu, lao động sáng tạo để làm ra của cải vật chất tinh thần cho xã hội, nhưng cũng có không ít thanh niên, học sinh lãng phí thời gian

Nếu đặt câu hỏi: “Một ngày bạn học mấy tiếng?”, thì nhiều bạn sẽ giật mình. Không đến thư viện, không ôn lại bài hàng ngày, chỉ đến khi gần thi mới quáng quàng xem lại sách vở là hiện tượng thường thấy trong trường học. Có bạn tự hào rằng mình nhấp chuột lên mạng rất nhanh, nhưng thực tế có bao nhiêu bạn sử dụng in-tơ-nét phục vụ cho học tập hay chỉ biến nó thành công cụ giải trí, hoặc “chát chít”. Tình bạn thời di động cũng là hình thức đốt thời gian của nhiều bạn. Trong lớp học, giờ ra chơi, cả khi đi ngủ… họ đều chơi trò tin nhắn. Còn nhiều kiểu chơi khác cũng rất hợp với bạn thừa thãi thời gian như rong ruổi phố xá cả ngày, ngồi lì hàng giờ trong quán game,…

Thời gian của người thật đáng quý. Vậy cần sử dụng thời gian như thế nào để khỏi lãng phí?

So với trước đây, nhờ những phát minh khoa học và công nghệ tiên tiến, con người đã đẩy cuộc sống ngày nay phát triển với tốc độ như vũ bão “một ngày bằng hai mươi năm”. Chính là nhờ tinh thần làm việc vượt thời gian mà nhân loại có được những bước tiến dài như vậy. Thời gian không thể dự trữ, không thể tái sử dụng, không thể bắt nó dừng lại nên chúng ta chỉ có thể tận dụng nó, vượt lên nó nếu muốn kiến tạo cuộc sống tốt đẹp trên trái đất này. Sống, học tập và lao động hăng say, mãnh liệt là cách sống bảo tồn thời gian của người. Sống buông xuôi, đủng đỉnh lười nhác là sự huỷ hoại thời gian.

Cách sử dụng thời gian tốt nhất là làm sao để khiến cho bạn cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời. Mỗi ngày có 24 tiếng cho mọi người. Sự khác nhau là ở chỗ bạn sử dụng 24 tiếng đó như thế nào? Nếu một người làm việc hoặc học tập gấp ba lần người khác trong một ngày thì anh ta sẽ có ba ngày vượt trước hơn người khác.

Người lớn khuyên ta dùng thời gian một cách khôn ngoan. Mỗi giây phút chỉ đến một lần và những gì chỉ đến một lần đều quý. Điều quan trọng hơn là thời gian khi bạn còn trẻ thì quý giá hơn tới ba bốn lần lúc bạn đã già. Khi còn trẻ, cách sử dụng thời gian của bạn sẽ quyết định chất lượng và tiêu chuẩn cho phần đời còn lại. Nếu sử dụng thời gian một cách hữu hiệu thì cuộc đời sẽ đủ dài để làm được điều gì đó vĩ đại. Cuộc sống con người không thể nói là dài. Nếu lãng phí thời gian chính chúng ta làm cho nó thêm ngắn lại.

“Thời gian là tài sản quý báu nhất nhưng cũng dễ mất nhất”. (J.R. Rca-nô-kê

Thời gian vẫn liên tục trôi phải không bạn? Vậy thì chúng ta hãy sống như thế nào để thời gian của chúng ta trở thành một dòng sông đỏ nặng phù sa, một dòng suối mát mẻ tràn trề niềm vui. Và nếu không thể tìm lại được thời gian đã mất thì khi còn trẻ, có lẽ nào bạn và tôi lại thất hứa với chính mình về những điều tốt đáng làm, về những hi vọng mà cha mẹ, gia đình và xã hội đang mong đợi chúng ta.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 4)

Chúng ta thường tận dụng thời gian rảnh rỗi để làm gì? Chúng ta đã biết phân bổ thời gian hợp lý dể cân bằng cuộc sống hay chưa? Đây có lẽ là câu hỏi khó tìm lời giải với đa phần mọi người. Hằng ngày, chúng ta bận rộn với công việc, học tập. Với học sinh, các bạn luôn quay cuồng với thời gian học tập trên lớp, học thêm, học ở nhà. Với những người đi làm, đó là 8 tiếng mỗi ngày ở công ty, cơ quan hoặc có thể hơn nếu khối lượng công việc lớn, cần phải tăng ca, tiếp đó là những công việc không tên ở nhà nếu đã có gia đình. Tuy nhiên, chắc chắn, trong một ngày chúng ta vẫn sẽ có những khoảng thời gian nghỉ ngơi. Vậy phải làm thế nào để sử dụng quãng nghỉ ấy hợp lý?

Thời gian là khái niệm khá trừu tượng, với người bận rộn thì nó luôn vô giá, với người rảnh hơn thì lại quá dài. Nhưng nhìn chung, đó là tài sản quý giá mà không ai có thể điều khiển được và giới hạn với con người. Vì vậy, mỗi chúng ta cần biết sử dụng thời gian sao cho hợp lý và hiệu quả nhất để đạt được mục đích mong muốn. Một bạn học sinh từng chia sẻ lịch một ngày của bạn ấy với tôi thế này: một ngày phải ngủ đủ 8 tiếng để đảm bảo sức khỏe cho học tập và các hoạt động khác; 6-8 tiếng học ở trường tùy ngày, 2 tiếng học thêm mỗi ngày, 3 tiếng tự học ở nhà, thời gian còn lại là nghỉ ngơi, thư giãn và làm những việc mình thích. Nghe qua thì có vẻ hợp lý, nhưng tôi tự hỏi, thời gian rảnh rỗi kia chúng ta hay dành để làm gì? Chúng ta sẽ dành thời gian rảnh rỗi để làm những việc mình thích, bồi đắp bản thân, dành thời gian cho gia đình hay chỉ đơn giản là tiêu khiển.

Thời gian rảnh rỗi không chỉ là thời gian nghỉ trong ngày, mà đó còn là khoảng thời gian cuối tuần, các dịp nghỉ lễ. Vào những lúc này, đa số mọi người, đặc biệt là các bạn trẻ hiện nay thường tiêu tốn thời gian trên mạng xã hội, chìm đắm trên thế giới ảo nhiều hơn. Phải công nhận rằng, mạng xã hội đem đến rất nhiều lợi ích và những điều thú vị, hấp dẫn người dùng. Tôi đã từng thử bấm thời gian và đánh giá xem bản thân đã làm gì khi đăng nhập vào các mạng xã hội lớn như facebook, instagram, tiktok... Kết quả bất ngờ cho thấy, tôi tốn đến 2 tiếng đồng hồ mà chẳng làm được gì ngoài lướt xem vài chục video ngắn, đọc một vài tin tức trên các trang cộng đồng và xem hoạt động của bạn bè, thậm chí khó rời mắt khỏi chiếc điện thoại để chìm vào giấc ngủ vì mê mải với những sự kiện, những dòng tin trên mạng xã hội. Rồi sau đó tôi ngẫm lại, bỏ ra 2 tiếng đúng là có cập nhật được một số tin tức diễn ra trong ngày, trong tuần, biết được người khác đang làm gì (hoặc họ chỉ đưa lên mạng cái mà họ muốn thế giới biết), xem vài video ngắn có cài cắm kiến thức hoặc không, nhưng sau đó cũng không còn nhiều điều quan trọng đọng lại trong tâm trí. Theo một thống kê năm 2023 của Vietnam Digital Advertising, trung bình hàng ngày mỗi người Việt Nam dành khoảng 6 tiếng 42 phút - tương đương với 1/4 ngày, để truy cập Internet trên tất cả các thiết bị. Trong đó, 2 tiếng 33 phút được dành để truy cập vào các mạng xã hội, cao hơn so với mức trung bình của thế giới là 2 tiếng 16 phút. Con số này cho thấy, có rất nhiều người sử dụng thời gian rảnh rỗi để chìm trong thế giới ảo trên mạng; thay vì dành thời gian gắn kết với gia đình, bạn bè hoặc tham gia các hoạt động bổ ích ngoài xã hội, họ lại chọn đắm chìm vào trò chơi điện tử, gắn chặt bản thân với các trang mạng xã hội.

Nguyên nhân cho tình trạng này rất đa dạng. Có thể đó là do con người chưa thực sự ý thức được giá trị của thời gian. Một bộ phận giới trẻ còn chủ quan, cho rằng thời gian của mình còn nhiều, từ đó dành phần lớn thanh xuân vào những việc vô bổ. Đó cũng có thể do sự giáo dục, định hướng chưa đúng cách từ gia đình, nhà trường. Một lí do khác phải kể đến sức cuốn hút vô cùng lớn mà mạng xã hội mang tới. Ngoài ra, sự thiếu đa dạng của các hình thức giải trí ở địa phương cũng góp phần không nhỏ khiến cho cư dân ít ra ngoài hơn.

Tuy nhiên, bên cạnh đó, vẫn còn nhiều bạn trẻ biết tận dụng khoảng thời gian rảnh rỗi rất hiệu quả. Chúng ta không hướng đến những điều quá to lớn như làm từ thiện, tham gia các dự án vì cộng đồng, nhưng chúng ta có thể dành thời gian để nghiên cứu về những điều này, giúp mở mang kiến thức xã hội, để biết thế giới ngoài kia họ đang làm gì. Ngoài ra, đọc sách, báo, chơi thể thao, trồng cây, phụ giúp gia đình cũng luôn là việc làm hữu ích vào thời gian rảnh hữu hạn trong ngày. Những điều tưởng như đơn giản này đem lại rất nhiều lợi ích cho từng cá nhân, phát triển bản thân năng động, khỏe mạnh cả về tinh thần và thể chất.

Nhìn chung, việc sử dụng thời gian rảnh như nào là tùy thuộc vào quyết định của mỗi cá nhân. Tuy nhiên, hãy biết dùng nó sao cho thật hiệu quả, mang lại được nhiều giá trị cho bản thân, góp phần thúc đẩy sự phát triển chung của xã hội. Đặc biệt với học sinh chúng ta, phải có ý thức tự sắp xếp lịch làm việc, học tập trong cuộc sống của mình, để có thể chủ động chi phối thời gian, biến thời gian trở thành công cụ đắc lực phục vụ cho mục đích học tập, giải trí, việc làm của bản thân.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 5)

Hiện nay, giới trẻ được may mắn khi sống trong một môi trường hòa bình, có điều kiện để phát triển bản thân cũng như để tạo ra những giá trị tốt đẹp cho cuộc sống. Tuy nhiên, một thực trạng đáng buồn hiện nay là giới trẻ đang có xu hướng lãng phí chính thời gian nhàn rỗi của mình. Lãng phí thời gian nhàn rỗi là việc mỗi người sử dụng thời gian rảnh của mình để chạy theo thú vui tiêu khiển của bản thân mà không chịu khó tu dưỡng bản thân. Ngày nay, các bạn trẻ dành khá nhiều thời gian của bản thân cho các hoạt động vui chơi giải trí mà không chú tâm vào việc rèn luyện bản thân. Thời gian rảnh của giới trẻ không được sử dụng vào những việc làm bổ ích mà nó thường được lãng phí cho các thú vui tiêu khiển. Cũng có nhiều bạn trẻ lười biếng, có thời gian nhưng không làm gì. Nguyên nhân của hiện tượng này đầu tiên phải kể đến là do nhận thức về tầm quan trọng của thời gian của các bạn trẻ còn kém, sống không có mục tiêu, ý chí, bản lĩnh để kháng cự lại cám dỗ. Nguyên nhân khách quan là do những cám dỗ của thú vui tiêu khiển bên ngoài ngày càng nhiều, do bị bạn bè lôi kéo, gia đình chưa quan tâm chu đáo đến con em mình. Việc lãng phí thời gian nhàn rỗi sẽ khiến cho chúng ta không phát triển được bản thân, trì trệ sự phát triển con người lâu dần sẽ bị tụt lùi về phía sau và bị xã hội đào thải. Ngoài ra, chạy theo những thú vui tiêu khiển gây tốn kém về tiền bạc, của cải, công sức của bản thân và những người khác. Việc có quá nhiều thời gian nhàn rỗi của bản thân và không biết cách sử dụng chúng thật hợp lí khiến con người dễ bị kéo theo những thói xấu khác. Giải pháp hữu hiệu nhất để việc sử dụng thời gian được hiệu quả hơn, đầu tiên là mỗi người tự giác quản lí quỹ thời gian của mình, sử dụng thời gian thật hợp lí để tạo ra những giá trị tốt đẹp cho bản thân cũng như xã hội tránh để lãng phí thời gian. Bên cạnh đó, gia đình cần quan tâm đến con em mình nhiều hơn, nhà trường nên mở ra nhiều hoạt động ngoại khóa để thúc đẩy học sinh vận động, nâng cao kĩ năng mềm,… Tuổi trẻ là độ tuổi căng tràn sức sống, chính vì thế, ta hãy nỗ lực hoàn thiện bản thân, sử dụng thời gian thật hợp lí để phát triển bản thân tốt hơn, sớm trở thành công dân tốt, cống hiến những điều tốt đẹp nhất cho xã hội.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 6)

Từ xa xưa, ông cha ta đã có ý thức rất rõ ràng về thời gian, thể hiện trong câu thành ngữ: 'Thời gian là vàng, là bạc'. Có thể thấy thời gian tuy là một thứ vô hình nhưng lại vô cùng có giá trị, trong xã hội hiện đại, nhịp sống thay đổi tính theo từng phút từng giây, thì thời gian lại càng trở nên quý giá hơn cả, một giây trôi qua thôi cũng đều là nuối tiếc. Bởi thời gian qua rồi, có ngoảnh đầu quay trở lại đâu, đặc biệt cuộc đời con người chỉ có vẻn vẹn vài chục năm. Tuy thời gian quý giá đến vậy, nhưng có một thực trạng đáng buồn rằng đa số giới trẻ hiện nay vẫn chưa thể ý thức được giá trị của thời gian, họ thường lãng phí thời gian vào những thứ vô bổ, thay vì dành để trau dồi và phát triển bản thân.

Người ta thường nói tuổi trẻ chính là mùa xuân của cuộc đời, là lúc chúng ta sung sức, đẹp đẽ nhất, cũng chính là thời gian thích hợp để người ta học tập và gây dựng mọi thứ sẵn sàng cho bản thân bước vào đời. Thế nhưng, có rất nhiều bạn trẻ hiện nay, chẳng nghĩ đến điều ấy bao giờ, họ cứ tưởng rằng cố gắng hết 3 năm cấp 3 để bước chân vào cánh cổng trường đại học là đủ rồi, việc còn lại là ăn chơi và hưởng thụ hết tuổi trẻ. Chẳng biết có ai đã nói ra một câu rất hài hước rằng: 'Vào đại học sướng lắm, học hành gì đâu, cứ chơi thoải mái thôi', để phù phiếm mê hoặc lớp trẻ, khiến họ răm rắp tin là thật như thế. Nhìn một lớp học buổi sáng, giảng đường có thể đông đủ đấy nhưng đến phân nửa sinh viên nằm gục mặt xuống bàn ngủ, 1⁄4 còn lại thì chơi game, lướt face, nói chuyện riêng, phần còn lại là mấy bạn ngồi bàn đầu, có lẽ là chăm chú nghe giảng nhất, nhưng thực ra trong đó có mấy người thực sự nghe hiểu, mấy người thực sự tâm huyết thì không biết nữa. Cứ đằng đẵng như thế trong suốt 4, 5 năm trên ghế giảng đường chỉ quanh đi quẩn lại, việc lên lớp, làm việc riêng, điểm danh rồi về, cuối kỳ thi thì thức thâu đêm suốt sáng cày cuốc cho kịp. Tự hỏi đi học như vậy có nghĩa lý gì, các bạn có ý thức được rằng mình đang lãng phí thanh xuân, lãng phí thời gian một cách vô tội vạ hay không? Đó là việc học hành trên lớp, còn khi có thời gian rảnh rỗi, hầu như các bạn trẻ thích ngủ, thích nằm lì ở nhà cày phim, cày game, đọc truyện hơn là bước ra đường đi làm thêm, đi học thêm. Đôi khi chỉ vì có bức ảnh sống 'ảo' trên facebook mà dành cả buổi đi chỉnh sửa từng bức hình, rồi ngồi nhìn chăm chăm vào cái màn hình điện thoại, trả lời từng comment, thậm chí ngồi xem đứa nào chê hình xấu, sẵn sàng đáp trả lại ngay. Nhiều khi tôi nghĩ rằng, các bạn không thích ra ngoài cũng được thôi, vậy hãy tự trau dồi kiến thức ở nhà cũng được, nhưng không, các bạn có thể dành cả đêm xem cho hết một bộ phim hoặc tán gẫu với ai đó nhưng tuyệt nhiên chẳng bao giờ đụng vào những cuốn sách có ý nghĩa cả. Đó là một sự lãng phí thời gian đầy đáng tiếc!

Nguyên nhân dẫn tới việc lãng phí ấy có nhiều, nhưng có lẽ xếp đầu tiên là thói quen trì hoãn của giới trẻ. Trong tâm trí của các bạn luôn có một suy nghĩ rất hồn nhiên rằng: 'Tôi còn trẻ mà, tôi còn rất nhiều thời gian, thế nên cứ chơi đi đã, tôi sợ sau này sẽ hối tiếc'. Nhưng chính suy nghĩ ấy của các bạn khiến các bạn hối tiếc sau này đấy. Các bạn trẻ thường có xu hướng thỏa mãn sự lười biếng của mình hơn là nỗ lực khắc phục cái sự lười biếng ấy, bạn dự định sẽ đi học ngoại ngữ trong năm nay, nhưng vì chưa muốn học, thế là bạn tặc lưỡi bảo thôi năm sau học cũng chưa muộn, và cứ thế đến năm cuối, bạn buộc phải vắt chân lên cổ để học cho kịp, thậm chí khi bạn bè đã ra trường hết, thì bạn phải vật vã cày tiếng Anh, vì thi không đủ điểm. Tôi cũng từng nghe rất nhiều bạn nói rằng muốn đi làm thêm, tích lũy kinh nghiệm, thế nhưng vì tiếc nuối những cuộc đi chơi thâu đêm suốt sáng, những giờ phút an nhàn, mà vẫn trì hoãn mãi, thế là cả đời sinh viên bạn chẳng có chút kinh nghiệm gì ngoài kinh nghiệm 'tán phét', cũng chẳng tự tay làm ra đồng tiền nào, chẳng hiểu được giá trị của sức lao động, của đồng tiền. Đã thế còn vô tình lãng phí 4 năm thanh xuân, kiến thức, lẫn kinh nghiệm đều là con số không. Thế rồi, bạn bước ra ngoài xã hội với sự ngơ ngác, thất bại liên tiếp, lúc đó bạn mới hiểu ra thì đã quá muộn màng rồi.

Một trong những nguyên nhân khác, dẫn tới việc lãng phí thời gian của giới trẻ còn là ở cái 'tôi' dại khờ, họ chưa đủ tầm nhận thức để nhận ra giá trị của tuổi trẻ, của thời gian, thế nhưng khi nghe được những lời khuyên chân thành của các bậc tiền bối đi trước họ lại thường bỏ ngoài tai, không cho đó là đúng. Họ ham thích những cái gì mới lạ, tạo cảm giác phiêu lãng tự do, không thích bị bó buộc, không thích nỗ lực, vì cảm thấy đó là việc của sau này, giờ cứ phải chơi đã. Thêm một nguyên nhân nữa là sự hèn nhát, sợ sệt, khiến con người ta chùn bước, mãi núp trong cái vỏ ốc an toàn của mình, mà đâu biết rằng sẽ có một 'con voi' xã hội đi qua và giẫm nát bạn. Rất nhiều bạn trẻ núp trong căn phòng trọ chật chội, tự huyễn hoặc mình bằng những thú vui nhất thời, trốn tránh thực tại, không dám mơ ước hoặc là có mơ ước đấy, nhưng lại mặc định mình chẳng làm được đâu, cố gắng làm gì. Thời gian thấm thoát thoi đưa, tuổi lớn dần lên nhưng tâm hồn của các bạn cứ mãi 18, đó chẳng phải là điều gì hay ho cả. Rồi mai đây bạn có sống ngoài xã hội với một tâm hồn non nớt, dại khờ và bốc đồng được hay không?

Thế nên các bạn trẻ của tôi ơi, đừng lãng phí thời gian nữa. Tôi biết rằng những khao khát được tận hưởng, được sống được hạnh phúc là xứng đáng và ai cũng có cả. Nhưng đừng chỉ tận hưởng không thôi, tuổi trẻ mà tận hưởng thì tuổi trung niên bạn sẽ phải cố gắng gấp 10 người khác, liệu các bạn có làm được không khi mà lúc đó những cái gọi là nhiệt huyết, thanh xuân đã cạn kiệt? Làm gì cũng được, hãy tìm cho mình một mục tiêu, hãy lập cho mình một kế hoạch, hãy đưa mình vào kế hoạch ấy và thực hiện nó, học thêm, làm thêm, chỉ có xã hội mới là người thầy toàn năng nhất, còn mạng xã hội ư? Chúng ta sẽ chẳng học được gì nhiều ngoài việc tự mê hoặc bản thân cả.

Nghị luận về cách sử dụng thời gian rảnh rỗi (mẫu 7)

đang cập nhật

1 764 lượt xem