Tìm từ ngữ chỉ mùa phù hợp vào mỗi chỗ chấm:
Ở nước ta, các tỉnh từ đèo Hải Vân trở ra có bốn mùa rõ rệt. Đó là ..., mùa hạ (mùa hè), ... và mùa đông. Còn các tỉnh từ đèo Hải Vân trở vào có hai mùa khô và mùa mưa. ..., thời tiết mát mẻ và thường có mưa. ..., thời tiết nóng nực và thường không có mưa.
Theo Nguyễn Duy Sơn
Giải Tiếng Việt lớp 2 trang 29, 30, 31, 32, 33 Bài 2: Đầm sen - Chân trời sáng tạo
Bài đọc 2: Người công dân số Một (Tiếp theo)
* Nội dung bài Người công dân số Một: Trong bài đọc tiếp theo cuộc hội thoại giữa anh Lê và anh Thành được thảo luận về sự chênh lệch giữa ta và nước họ, và ý nghĩ sẽ ra nước ngoài của anh Thành để học kiến thức từ họ về để cứu dân minh
Người công dân số Một (Tiếp theo)
Lê: Phải, chúng ta là con dân nước Việt. Nhưng chúng ta sẽ làm được gì nào? Súng kíp của ta mới bắn được một phát thì súng của họ đã bắn được năm, sáu mươi phát. Quan ta lạy súng thần công bốn lạy rồi mới bắn, trong khi ấy đại bác của họ đã bắn được hai mươi viên. Những công dân yếu ớt như anh với tôi thì làm được gì?
Thành: Tôi muốn đi sang nước họ, xem cách làm ăn của họ, học trí khôn của họ để về cứu dân mình...
Lê: Anh ơi, Phú Lăng Sa ở xa lắm đấy. Tàu biển chạy hàng tháng mới tới nơi.
Một suất về hàng ngàn đồng. Lấy tiền đầu mà đi
Thành: Tiền đây chứ đâu? (Xoè hai bàn tay ra) Tôi có anh bạn tên là Mai,
quân Hải Phòng. Anh ấy làm bếp dưới tàu La-tút-sơ Tơ-rôn-vin. Tôi đang nhờ anh ấy xin cho một chân gì đó...
(Có tiếng gõ cửa. Anh Mai vào.)
Mai (Với anh lê) Chào ông. (Quay sang anh Thành) Anh Thành ạ, tôi đã xin
được cho anh chân phụ bếp.
Thành: Cảm ơn anh. Bao giờ phải trình diện?
Mai: Càng sớm càng tốt. Nhưng đêm nay anh hãy nghĩ kĩ đi đã. Vất vả, khổ nhọc lắm đầy. Sóng Biển Đỏ rất dữ dội, có thể chết được. Mà chết thì người ta
bỏ vào áo quan, bắn một loại súng chào, rồi 'A-lê hấp!', cho phẳng xuống biển. là rồi đời.
Thành: Tôi nghĩ kĩ rồi. Làm thân nô lệ mà muốn xoá bỏ kiếp nô lệ thì sẽ thành công dân, còn yên phận nô lệ thì mãi mãi là đầy tớ cho người ta... Đi ngay
có được không, anh?
Mai: Cũng được.
(Thành cho sách vào túi quần áo, khoác lên vai.)
Lê: Này... Còn ngọn đèn hoa kì...
Thành: Sẽ có một ngọn đèn khác, anh ạ. Chào anh nhé! (Cũng Mai đi
ra cửa)
Le: Ch...ào!
(Tắt đèn)
Theo HÀ VĂN CẦU – VŨ ĐÌNH PHÒNG
Đọc hiểu
Vì sao anh Thành quyết định ra nước ngoài để tìm đường cứu nước?
Bài 12: Người công dân Tiếng Việt lớp 5 Tập 2 – Cánh diều
Trao đổi về tác phẩm được giới thiệu.
Gợi ý về nội dung trao đổi
– Câu chuyện (hoặc bài thơ, bài hát) đó nói về điều gì
+ Ca ngợi Bác Hồ.
+ Thể hiện tình cảm của thiếu nhi (hoặc của nhân dân ta, của bạn bè
quốc tế) với Bác Hồ.
– Em thích chi tiết (hoặc hình ảnh) nào trong tác phẩm?
Cách trình bày, trao đổi: Thực hiện như đã hướng dẫn ở các bài học trước.
Bài 12: Người công dân Tiếng Việt lớp 5 Tập 2 – Cánh diều
Dựa vào kết quả quan sát ở tiết học trước, em hãy tìm ý và lập dàn ý cho bài văn tả một phong cảnh mà em thích.
Gợi ý
1. Sử dụng sơ đồ tư duy để tìm ý:.
– Viết ra giấy bất kì từ nào thể hiện suy nghĩ hoặc kết quả quan sát của em (từ khoá).
– Lựa chọn, kết nối các ý:
* Nối các từ khoá có quan hệ gần nhất với nhau.
• Bỏ những từ không phù hợp hoặc không cần thiết.
• Sắp xếp lại các từ khoá theo thứ bậc từ ý lớn đến ý nhỏ.
2. Lập dàn ý dựa theo cấu tạo của bài văn tả phong cảnh đã học ở Bài viết 1 (trang 6 - 7).
Bài 12: Người công dân Tiếng Việt lớp 5 Tập 2 – Cánh diều
Bài đọc 1: Người công dân số Một
* Nội dung bài Người công dân số Một: Bài đọc nói về cuộc hội thoại giữa anh Lê và anh Thành về nguồn gốc và quan hệ đồng bào của mình
Người công dân số Một
Cảnh trí
Một ngôi nhà ở Xóm Chiếu, Sài Gòn. Dưới ngọn đèn dầu lù mù, anh Thành đang ngồi ghi chép. Anh Lê vào.
Lê: Anh Thành! Mọi thứ tôi thu xếp xong rồi. Sáng mai, anh có thể đến nhận việc đấy.
Thành. Có lẽ thôi, anh ạ.
Lê: Sao lại thôi? Anh chỉ cần cơm nuôi và mỗi tháng một đồng. Tôi đã đội cho anh thêm mỗi năm hai bộ quần áo và mỗi tháng thềm năm hào... (Nói nhỏ) Vì tôi nói với họ: Anh biết chữ Tàu, lại có thể viết phắc-tuya bằng tiếng Tây.
Thành: Nếu chỉ cần miếng cơm manh áo thì tôi ở Phan Thiết cũng đủ sống
Lê: Vậy anh vào Sài Gòn này làm gì?
Thành: Anh Lê này! Anh học Trường Sa-xơ-lu Lô-ba... thì .... ờ …anh là người
nước nào?
Lê: Anh hỏi lạ thật! Anh người nước nào thì tôi là người nước ấy.
Thành: Đúng! Chúng ta là đồng bào. Cũng máu đỏ da vàng với nhau. Nhưng... anh có khi nào nghĩ đến đồng bào không?
Lê: Sao lại không? Không bao giờ tôi quên đống máu chảy trong cánh tay này là của họ Lê, anh hiểu không? Nhưng tôi chưa hiểu vì sao anh thay đổi ý kiến, không định xin việc làm ở Sài Gòn này nữa.
Thành: Anh Lê ạ, vì đèn dầu ta không sáng bằng đèn hoa kỳ. Đèn hoa kỳ lại không sáng bằng đèn tọa đăng. Hôm qua, tôi đi xem chớp bóng lại thấy ngọn đèn điện mới thật là sáng nhất. Sáng như ban ngày mà không có mùi, không
có khói.
Lê: Anh kể chuyện đó làm gì
Thành: Vì anh với tôi.. Chúng ta là công dân nước Việt...
(Còn nữa)
THEO HÀ VĂN CẦU - VŨ ĐÌNH PHÒNG
Đọc hiểu
Dựa vào bài đọc và hiểu biết của em về tiểu sử của Bác Hồ, hãy cho biết câu chuyện diễn ra trong hoàn cảnh nào.
Bài 12: Người công dân Tiếng Việt lớp 5 Tập 2 – Cánh diều