TOP 20 bài Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (HAY NHẤT 2024) - Cánh diều
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ Ngữ văn 11 sách Cánh Diều hay nhất giúp học sinh nắm được trọng tâm văn bản Tấm lòng người mẹ để học tốt môn Ngữ văn 11.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ - Ngữ văn lớp 11 Cánh diều
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 1)
Phăng-tin bị trục xuất khỏi xưởng may, phải cố gắng sống sót để trả nợ và gửi tiền về nuôi con. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê không ngừng áp đặt, rút cạn từng đồng của chị. Cô-dét bị bảo trần truồng rách, cần cái váy len với giá mười phơ-răng. Lúc khác, Cô-dét bị bệnh, cần bốn mươi phơ-răng để chữa trị. Phăng-tin nghèo đói không còn cách nào khác. Chị phải bán tóc và hai chiếc răng để có tiền gửi về nuôi con. Cuộc sống của chị ngày càng khó khăn. Phăng-tin không quan tâm đến vẻ ngoại hình. Bọn chủ nợ áp đặt, thậm chí, vợ chồng Tê-nác-đi-ê đe dọa sẽ đuổi Cô-dét ra khỏi nhà nếu Phăng-tin không gửi một trăm phơ-răng. Đối mặt với bước đường cùng, chị quyết định bán lấy bản thân, bước vào con đường gái điếm.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 2)
Trong đoạn trich 'Tấm lòng người mẹ', nhà văn Victor Hugo đã khắc họa một hình ảnh người mẹ đầy hy sinh và tình người. Câu chuyện xoay quanh cuộc đời của Phăng-tin, một người mẹ đơn thân phải vật lộn để nuôi con. Phăng-tin là một người phụ nữ rất nghèo, sống trong đói nghèo và cô phải làm mọi công việc để kiếm tiền nuôi con. Cô gửi con trai của mình về nhà của chủ trọ để chăm sóc và trả tiền công mỗi tháng. Mặc dù cô rất cô đơn và khổ sở nhưng cô vẫn không quên tình yêu thương và sự chăm sóc cho con. Cuộc sống của Phăng-tin trở nên khó khăn hơn khi cô bị đuổi việc khỏi xưởng, mất quyền sống và chăm sóc cho con. Cô đã phải bán mái tóc của mình để có đủ tiền để mua quần áo cho con trai. Tuy nhiên, đó không phải là hy sinh lớn nhất của Phăng-tin. Đứa con trai của cô mắc bệnh và cần phải chữa trị, và để có đủ tiền để trả cho viện trợ, Phăng-tin đã phải nhổ đi hai chiếc răng cửa của mình. Cô còn bị lừa bởi đôi vợ chồng tàn nhẫn và cuối cùng cô phải đi làm gái điếm để kiếm tiền nuôi con. Tác phẩm 'Tấm lòng người mẹ' đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử. Dù đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống, Phăng-tin vẫn luôn hy sinh tất cả cho đứa con trai của mình. Cuộc đời của cô là một hành trình đầy khó khăn nhưng cô đã giữ vững tình yêu thương và sự chăm sóc cho con. Đó là một câu chuyện đầy cảm động và giá trị nhân văn.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 3)
Sau khi bị trục xuất khỏi xưởng may, cuộc sống của Phăng-tin trở nên u ám. Chị phải làm công việc với mức lương thấp, đồng thời đối mặt với đám chủ nợ và phải xoay xở để gửi tiền về nuôi con gái. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê nỗ lực tìm mọi cách để lấy tiền từ chị. Từ mười phơ-răng dành để mua váy len, chúng đòi đến bốn mươi phơ-răng để chi trả cho việc chữa bệnh của Cô-dét. Phăng-tin buộc phải bán cả tóc và răng, hy sinh vẻ đẹp của mình chỉ để làm hài lòng chúng. Nhưng trên thực tế, Cô-dét không nhận được gì. Bệnh tình của Phăng-tin ngày càng trầm trọng. Chị sống tạm bợ trên căn gác xép, quần áo rách tả tơi. Chị làm mười bảy tiếng mỗi ngày chỉ để nhận lại chín xu - con số quá ít ỏi. Tuy vậy, chủ nợ vẫn mè nheo. Thậm chí, vợ chồng Tê-nác-đi-ê ép buộc chị phải gửi một trăm phơ-răng mới chăm sóc Cô-dét. Đau lòng cho đứa con, Phăng-tin quyết định hy sinh bản thân, trở thành gái điếm.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 4)
“Tấm lòng người mẹ” trích những người khốn khổ nói về hiện thực cuộc sống đầy khó khăn nhưng vẫn ẩn chứa tình người nồng ấm, đặc biệt là tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả giữa người mẹ Phăng-tin với đứa con thơ của mình. Phăng-tin xuất hiện ở đầu tác phẩm với nét mặt buồn tủi vì bị đuổi việc khỏi xưởng, bị tước đi quyền sống, quyền chăm sóc cho đứa con của mình. Một mình nuôi con, cô không muốn con phải chịu khổ cùng mình nên đã gửi con về cho gia đình chủ trọ chăm sóc và trả tiền công mỗi tháng. Thế nhưng nay đã mất việc, cô phải bán đi mái tóc của mình để có đủ tiền gửi về cho con mua quần áo đẹp. Phăng-tin nói rằng cô hết tóc thì có thể đội mũ len nhưng con cô là Cô-đét thì phải được mặc ấm. Khó khăn đó làm chị dần gục ngã, chị như hóa điên dại, nhảy múa, ca hát khắp nơi, nhưng trong lòng chị vẫn nung nấu một ước mơ “Bao giờ ta giàu, thì ta sẽ đón Cô-dét của ta về với ta”. Khó khăn chồng chất khó khăn khi cô phải nhổ đi hai chiếc răng cửa của mình để có tiền gửi về cho con chữa bệnh. Ông trời quả biết trêu đùa lòng người, việc làm mà cô cho là điên rồ nhất nhưng vì con gái của mình nên cô can tâm tình nguyện, ấy thế mà đôi vợ chồng kia lại lừa cô, đứa bé chẳng bị bệnh gì cả. Đứng trên bờ vực của cuộc đời, răng cô vẫn còn rỉ máu vì đau đớn thì lại nhận được tin trời dáng. Bọn chủ nợ đòi cô một trăm đồng vàng nếu không sẽ cho cô sống không bằng chết. Căn buồn nhỏ bé cùng với tình trạng của cô bây giờ chẳng phải là đang sống không bằng chết hay sao? Thế nhưng vẫn vì con cái mà cô đã tiến vào hố đen u ám của cuộc đời, con đường “đi làm gái điếm”.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 5)
Từ sau khi bị đuổi khỏi xưởng may, cuộc sống của Phăng-tin dường như rơi vào bế tắc. Chị chỉ có thể làm công việc với mức lương rẻ mạt, thế nhưng lại phải vừa giải quyết đám chủ nợ, vừa xoay xở gửi tiền về nuôi con gái. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê tìm đủ mọi cách để vòi tiền chị. Từ mười phơ-răng mua váy len, chúng đòi đến bốn mươi phơ răng tiền chữa bệnh cho Cô-dét. Phăng-tin bán cả tóc, cả răng, hi sinh vẻ ngoài xinh đẹp của mình chỉ để làm hài lòng chúng. Thế nhưng trên thực tế, Cô-dét lại chẳng được hưởng chút nào. Thế rồi, bệnh tình của Phăng-tin ngày một nặng. Chị sống tạm bợ trên căn gác xép, quần áo để mặc cho rách tả tơi. Chị làm mười bảy tiếng một ngày chỉ để nhận lại chín xu - một con số quá đỗi ít ỏi. Vậy mà chủ nợ vẫn cứ mè nheo. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê thậm chí còn bắt chị đưa chúng một trăm phơ-răng thì mới chịu chăm sóc Cô-dét. Thương con, Phăng-tin đành chấp nhận bán thân, trở thành gái điếm.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 6)
“Tấm lòng người mẹ” là một truyện ngắn đầy cảm động của nhà văn Victor Hugo. Tác phẩm kể về cuộc đời của Phăng-tin, một người mẹ đơn thân đầy khó khăn nhưng luôn sống với tấm lòng yêu thương con cái. Cô đã hy sinh tất cả để nuôi dạy và chăm sóc cho đứa con của mình. Phăng-tin bị đuổi việc khỏi xưởng, bị tước quyền sống và quyền chăm sóc cho đứa con của mình. Cô gửi con về cho gia đình chủ trọ chăm sóc và trả tiền công mỗi tháng. Tuy nhiên, cô đã phải bán đi mái tóc của mình để có đủ tiền gửi về cho con mua quần áo đẹp. Cô đã hy sinh rất nhiều cho con, từ việc nhổ đi hai chiếc răng cửa của mình để có tiền chữa bệnh cho con đến việc đứng trên bờ vực của cuộc đời, hy vọng có thể giúp con của mình thoát khỏi nghèo đói. Tuy nhiên, cuộc sống của Phăng-tin lại trở nên khốn khó hơn khi cô bị lừa bởi đôi vợ chồng bất nhân và đành phải đi làm gái điếm để kiếm tiền nuôi con. Tác phẩm đưa ra một thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử và tình người. Cô đã hy sinh tất cả cho đứa con của mình, vượt qua mọi khó khăn, cô đánh đổi tất cả để có thể nuôi dạy con một cách tốt nhất. Tấm lòng yêu thương của Phăng-tin đã làm nên một câu chuyện cảm động và đáng suy ngẫm.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 7)
Phăng-tin là một người phụ nữ nghèo khổ, bất hạnh. Chị bị đuổi khỏi xưởng may, phải gửi con gái Cô-dét cho vợ chồng Tê-nác-đi-ê nuôi hộ, còn chị gửi tiền về mỗi tháng. Cuộc sống ngày càng chật vật. Bọn chủ nợ ngày đêm thúc giục. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê cũng kiếm đủ mọi cớ để moi tiền từ Phăng-tin. Chị phải bán đi mái tóc dài để có tiền mua cho con gái chiếc váy len, bán cả hai chiếc răng cửa để gửi hai đồng vàng về cho con chữa bệnh. Thế nhưng tất cả đều chỉ là chiêu trò của đôi vợ chồng ác độc kia. Phăng-tin không biết điều đó. Sau khi bán tóc, bán răng, chị cũng chẳng còn tha thiết nhìn mình trong gương, mặc cho quần áo rách nát. Bệnh của chị cũng ngày một nặng. Những đồng tiền lương ít ỏi không đủ để chị trang trải cuộc sống. Bao nhiêu đau khổ giày vò khiến chị đâm ra căm ghét mọi thứ, kể cả ông Ma-đơ-len mà chị từng kính trọng. Thế rồi, vợ chồng Tê-nác-đi-ê lại gửi thư đòi tiền chị. Chúng bảo nếu chị không gửi cho chúng một trăm phơ-răng thì chúng sẽ để mặc Cô-dét lang thang đói khát ngoài đường. Điều này đẩy chị đến tuyệt vọng. Một trăm phơ-răng là số tiền mà có khi cả đời chị cũng không kiếm ra được. Đường cùng, Phăng-tin quyết định bán thân làm gái điếm. Tất cả chỉ để lo cho đứa con gái Cô-dét bé bỏng.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 8)
Phăng-tin bị đuổi khỏi xưởng may, phải chật vật kiếm sống để vừa trả nợ vừa gửi tiền về nuôi con. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê luôn viết thư thúc giục, rút cạn từng đồng của chị. Nào là bảo Cô-dét trần truồng rách rưới, cần cái váy len tận mười phơ-răng. Khi thì lại bảo Cô-dét bị bệnh, cần bốn mươi phơ-răng để chữa trị. Phăng-tin nghèo khổ chẳng còn cách nào xoay sở. Chị đành phải bán đi mái tóc, hai chiếc răng cửa để có tiền gửi về nuôi con. Cuộc sống của chị ngày một khó khăn. Phăng-tin không còn thiết tha gì đến việc làm dáng. Bọn chủ nợ thì cứ dày xéo chị. Thậm chí, vợ chồng Tê-nác-đi-ê còn dọa sẽ đuổi Cô-dét ra khỏi nhà nếu Phăng-tin không gửi một trăm phơ-răng cho chúng. Rơi vào đường cùng, chị đành quyết định bán nốt bản thân mình, đi làm gái điếm.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 9)
Được viết bằng ngôi kể thứ nhất, đoạn trích “Tấm lòng người mẹ” giúp độc giả đắm mình trong tâm trạng u uất của Phăng-tin, người mẹ đơn thân đầy đau khổ và bất công trong cuộc sống. Cô phải chịu đựng những tình huống đau lòng, như bị đuổi việc và mất đi nguồn thu nhập chính, bán tóc để cho con mặc ấm, cùng với những bất công xảy ra trong xã hội. Cô căm thù ông Ma-đơ-len, người đã biến cuộc sống của cô thành thế này, nhưng đồng thời cô cũng không thể không nuôi hy vọng một ngày sẽ giàu có và đón con trở về bên mình. Tuy nhiên, cuộc sống lại khiến cô phải đối diện với những bất hạnh mới, khi hai vợ chồng chủ trọ lừa dối cô và khiến cô phải bán cả răng cửa để trả tiền cho con gái bị bệnh. Cuối cùng, cô buộc phải “đi làm gái điếm” để trang trải cuộc sống và lo cho con, đẩy cô vào hố đen của cuộc đời. Tác phẩm mang đậm nét cảm động, đồng thời thể hiện bản chất của tình mẫu tử thiêng liêng, ca ngợi lòng dũng cảm và hy sinh của người mẹ trong hoàn cảnh khó khăn.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 10)
Phăng-tin, người phụ nữ nghèo khổ, bất hạnh. Chị bị đuổi khỏi xưởng may, gửi con gái Cô-dét cho vợ chồng Tê-nác-đi-ê nuôi, mỗi tháng gửi tiền. Cuộc sống càng trở nên khó khăn. Đám chủ nợ áp đặt liên tục. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê tìm mọi cách để lấy tiền từ Phăng-tin. Chị phải bán tóc dài để mua váy len cho con gái, bán cả hai chiếc răng để gửi vàng cho con chữa bệnh. Nhưng tất cả chỉ là mánh khóe của đôi vợ chồng tàn nhẫn. Phăng-tin không biết. Sau khi bán tóc và răng, chị chẳng còn muốn nhìn gương, mặc kệ quần áo rách nát. Bệnh tình ngày càng nặng nề. Những đồng lương ít ỏi không đủ trang trải cuộc sống. Nỗi đau giày vò khiến chị căm ghét mọi thứ, kể cả ông Ma-đơ-len mà chị từng tôn trọng. Vợ chồng Tê-nác-đi-ê lại đe dọa qua thư, yêu cầu một trăm phơ-răng, nếu không sẽ để Cô-dét đói khát ngoài đường. Điều này khiến Phăng-tin bất lực. Một trăm phơ-răng là số tiền mà chị có lẽ cả đời cũng không kiếm được. Bước vào con đường tuyệt vọng, Phăng-tin quyết định bán thân để bảo vệ đứa con gái Cô-dét đáng yêu của mình.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 11)
'Tấm lòng người mẹ' là một tác phẩm đầy xúc động, đặc biệt là khi tác giả đưa ra những hình ảnh về cuộc sống khốn khó của những người mẹ, trong đó, Phăng-tin là một biểu tượng của tình mẫu tử thiêng liêng và cao cả. Phăng-tin, một người mẹ đầy tình người, đã phải đối mặt với hàng loạt khó khăn trong cuộc sống. Được mô tả như một người phụ nữ buồn tủi vì mất việc và phải chịu đựng sự tước đoạt quyền sống cùng quyền chăm sóc cho đứa con thơ. Đối mặt với sự khó khăn, Phăng-tin không chỉ nhận trách nhiệm chăm sóc con mình mà còn tìm mọi cách để đảm bảo đứa con được một cuộc sống tốt hơn. Hành động gửi con về nhà chủ trọ để chăm sóc và trả tiền công là một biểu hiện của tình mẫu tử cao cả và lòng hy sinh.
Không chỉ mất việc, Phăng-tin còn phải đối mặt với những khó khăn tài chính nặng nề. Hình ảnh cô bán mái tóc của mình để có tiền gửi về cho con mua quần áo đẹp là một biểu hiện rõ ràng về lòng nhân ái và tình mẫu tử vô song. Cô không chỉ lo lắng cho tương lai của con mà còn nhận trách nhiệm tuyệt vời trong việc đảm bảo đứa trẻ được phục vụ đầy đủ. Những khó khăn không dừng lại ở đó khi Phăng-tin phải nhổ răng cửa để có tiền chữa bệnh cho con. Hành động này không chỉ là một biểu hiện của sự hy sinh mà còn là sự cảm nhận sâu sắc về trách nhiệm và tình yêu thương của một người mẹ.
Cuộc sống đầy khó khăn khiến Phăng-tin buồn bã, dần gục ngã và thậm chí trở nên điên dại. Tuy nhiên, tâm hồn của cô vẫn giữ lại ước mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn cho con. Hành động nhảy múa, ca hát của cô có thể được hiểu là sự giải tỏa tâm trạng, nhưng bên trong, cô vẫn nuôi dưỡng giấc mơ về một tương lai tươi sáng. Bức tranh về cuộc sống của Phăng-tin không chỉ là hình ảnh bi thảm mà còn là minh chứng cho lòng nhân ái, hy sinh, và tình mẫu tử cao quý giữa một người mẹ và đứa con thơ. Đồng thời, nó cũng là một tác phẩm nghệ thuật sâu sắc về tình người và cuộc sống.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 12)
Trong tác phẩm 'Tấm lòng người mẹ' của nhà văn Victor Hugo, hình ảnh người mẹ Phăng-tin được mô tả với sự hi sinh, tình người và sức mạnh tâm hồn trong cuộc sống đầy gian khổ và thử thách. Phăng-tin là một người mẹ đơn thân, đối mặt với nghèo đói và cô đơn. Cuộc sống khó khăn và tình trạng đói nghèo buộc Phăng-tin phải làm mọi công việc để kiếm tiền nuôi con. Tuy cô phải đối mặt với sự cô đơn và khổ sở, nhưng tâm hồn của Phăng-tin vẫn luôn tràn đầy tình yêu thương và chăm sóc cho đứa con trai.
Cuộc đời của Phăng-tin trở nên khó khăn hơn khi cô bị đuổi việc khỏi xưởng và mất quyền sống và chăm sóc cho con. Để có đủ tiền để mua quần áo cho con trai và trả cho viện trợ cho bệnh tình của con, Phăng-tin đã phải bán mái tóc của mình. Đây là một hành động hy sinh lớn, nhưng đó chưa phải là điều lớn nhất mà Phăng-tin làm cho con. Đứa con trai của Phăng-tin mắc bệnh, và để có đủ tiền để trả phí chữa trị, cô đã tự hy sinh bằng cách nhổ đi hai chiếc răng cửa của mình. Hành động này không chỉ là một hành động vật chất mà còn là biểu tượng cho tình mẫu tử vô điều kiện và lòng hy sinh của người mẹ.
Cuộc sống của Phăng-tin tiếp tục đầy biến động khi cô bị lừa bởi đôi vợ chồng tàn nhẫn. Đối mặt với sự tàn nhẫn của thế giới, cô buộc phải đi làm gái điếm để kiếm tiền nuôi con. Hành trình đầy gian nan của Phăng-tin không chỉ là cuộc đối mặt với khó khăn về vật chất mà còn là sự đấu tranh với những gánh nặng tinh thần và xã hội. 'Tấm lòng người mẹ' không chỉ là một câu chuyện đầy cảm động về tình mẫu tử mà còn là một tác phẩm văn học chứa đựng thông điệp nhân văn sâu sắc. Cuộc đời của Phăng-tin là một hành trình của lòng hy sinh và tình yêu thương không biên giới, làm tôn vinh giá trị của tình mẫu tử trong cuộc sống.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 13)
Dòng chảy cảm xúc trong đoạn trích 'Tấm lòng người mẹ' bằng ngôi kể thứ nhất đưa độc giả vào thế giới u uất, đau khổ của Phăng-tin, một người mẹ đơn thân phải đối mặt với những góc khuất đen tối của cuộc sống. Bằng ngôn ngữ chân thật và đau lòng, đoạn văn khắc họa một hình ảnh rõ nét về những khó khăn mà Phăng-tin phải vượt qua. Phăng-tin, một người phụ nữ buồn bã, mất việc và bị tước đoạt quyền sống cùng quyền chăm sóc cho đứa con thơ. Hành động bán tóc để mua quần áo cho con phản ánh tình mẫu tử thiêng liêng, nơi mà tình yêu và hy sinh không ngừng nhường nhịn. Người đọc không thể không cảm nhận được tâm trạng uất ức của Phăng-tin khi cô phải làm những điều đau lòng để bảo vệ đứa con thơ yêu.
Đoạn trích còn làm nổi bật sự bất công trong xã hội, qua đó thể hiện sự căm thù của Phăng-tin đối với ông Ma-đơ-len, biểu tượng của sự thống trị và độc đoán. Sự hằn học trong ngôn từ khiến cho độc giả không chỉ hiểu được nỗi căm tức của Phăng-tin mà còn cảm nhận được sự đau đớn và bất lực trước một thế giới đầy thăng trầm và nghịch cảnh. Tuy nhiên, nét đẹp trong tình mẫu tử lại được vinh danh khi Phăng-tin không ngừng nuôi hy vọng về một tương lai tốt đẹp cho con. Nỗi đau khổ không làm mất đi lòng lạc quan của người mẹ, ngược lại, nó là nguồn động viên cho Phăng-tin kiên trì và hy sinh cho tình yêu của mình.
Cuộc sống tiếp tục thử thách Phăng-tin khi bị lừa dối bởi hai vợ chồng chủ trọ, khiến cô phải bán cả răng cửa để trả nợ cho đứa con bị bệnh. Hành động này là một biểu tượng của sự kiên trì và lòng hy sinh không ngừng trong cuộc sống của Phăng-tin. Cuối cùng, khi cuộc sống đẩy cô vào ranh giới tuyệt vọng, Phăng-tin đành phải 'đi làm gái điếm' để trang trải cuộc sống và lo lắng cho con. Hành động này không chỉ là sự phản ánh của bất hạnh mà còn là biểu tượng của sự hy sinh vô điều kiện của một người mẹ trong cuộc đời. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện đầy cảm xúc mà còn là sự ca ngợi và tôn vinh tình mẫu tử thiêng liêng giữa những khó khăn và bất công của cuộc sống.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 14)
Trong đoạn trích 'Tấm lòng người mẹ,' bức tranh về bất công trong xã hội hiện hóa qua cuộc đời của Phăng-tin, một người mẹ đơn thân đầy hy sinh và đau khổ. Đoạn trích mở đầu bằng ngôi kể thứ ba tinh tế, đưa người đọc đến khung cảnh u ám của bầu trời, phản ánh sự đau đớn trong cuộc sống của Phăng-tin. Bà mẹ này, vừa bị đuổi việc khỏi nhà máy, phải đối mặt với cuộc sống khó khăn để mưu sinh và lo cho đứa con nhỏ. Cuộc sống đẩy Phăng-tin đến tận cùng đau đớn khi cô bị mất nguồn thu nhập chính. Muốn lo cho con gái ở nhà ông bà chủ trọ, cô phải vô cùng hy sinh. Hành động bán mái tóc của mình để có tiền mua quần áo cho con là biểu tượng cho sự hi sinh vô điều kiện của người mẹ.
Áp lực giữa đồng tiền và sự chăm sóc cho con khiến Phăng-tin trở nên căm thù và đầy thù hận. Cô căm thù ông Ma-đơ-len, người đã gây ra cuộc sống khốn khổ này. Trong tâm hồn nhỏ bé, đứa con bé bỏng là nguồn sáng và ấm áp nhất, là điểm tựa tinh thần duy nhất của Phăng-tin. Tuy nhiên, bản chất tàn nhẫn của xã hội lại lên ngôi khi hai vợ chồng chủ trọ lừa dối cô, đánh cắp đồng tiền vàng cô gửi về chữa bệnh cho con. Hành động này khiến Phăng-tin phải bán cả hai chiếc răng cửa của mình. Đây là một tình huống đau lòng, là sự thể hiện rõ ràng nhất của sự đau đớn và bất công.
Khó khăn còn chồng chất khi bị chủ nợ giáo giết tìm kiếm. Cuối cùng, để trang trải cuộc sống và lo cho con, Phăng-tin đành phải 'đi làm gái điếm.' Hành động này không chỉ là biểu tượng cho sự tuyệt vọng, mà còn là một bức tranh đen tối về sự đau khổ và bất công trong cuộc sống của người phụ nữ nhỏ bé này.
Tóm tắt Tấm lòng người mẹ (mẫu 15)
Đoạn trích “Tấm lòng người mẹ” nói về những bất công trong xã hội đã đè bẹp, chà đạp lên tấm lòng người mẹ, đẩy người phụ nữ nhỏ bé đến tận cùng đau đớn. Mở đầu đoạn trích với ngôi kể thứ ba nổi bật lên khung cảnh u ám của bầu trời, cũng chính là màu sắc của cuộc đời Phăng-tin, bà mẹ đơn thân khốn khổ vừa bị đuổi việc khỏi nhà máy. Vì cuộc sống mưu sinh và vì muốn lo cho đứa con nhỏ gửi ở nhà ông bà chủ trọ, cô như hóa điên dại khi mất đi nguồn thu nhập chính. Cô đã phải bán đi mái tóc của mình để cho con gái được mặc ấm. Áp lực giữa đồng tiền và con cái khiến cô có những suy nghĩ lệch lạc, cô căm thù tất cả, căm thù ông Ma-đơ-len đã biến cuộc sống của cô thành như thế này. Lúc này thứ làm dịu tâm hồn cô nhất có lẽ là đứa con bé bỏng của mình, cô nhủ với lòng rằng “Bao giờ ta giàu, thì ta sẽ đón Cô-đét của ta về với ta”. Thế nhưng cuộc sống như muốn trêu đùa người đàn bà nhỏ bé, hai vợ chồng chủ trọ kia nhẫn tâm lừa cô gửi hai đồng vàng về cho con mình để chữa bệnh. Vì con mình, cô nhịn đắng nuốt cay bán đi hai chiếc răng cửa đó. Dù bộ mặt gớm giếc, nụ cười rớm máu của cô làm bà Mác-gơ-rít sững sờ đau nhói nhưng nếu để con cô ốm bệnh, cô còn đau hơn gấp hàng nàng hàng vạn lần. Hai vợ chồng kia thật nhẫn tâm khi đã lừa dối cô, họ đáng phải bị trừng phạt. Khó khăn chồng chất khó khăn, đỉnh điểm đã đưa cuộc đời cô sang trang mới mà trang đó lại là hố đen tắm tối một đi không quay trở lại. Bọn chủ nợ giáo giết tìm cô, chúng ép cô phải trả cả gốc lẫn lãi 100 đồng vàng nếu không sẽ đuổi cô ra khỏi nhà. Đấu tranh tư tưởng đến tột cùng. Cuối cùng, vừa để trang trải cuộc sống vừa có thể lo cho con cô đầy đủ, cô “đi làm gái điếm”.