Tác giả tác phẩm Tình ca ban mai (Cánh Diều 2024) Ngữ văn 11 chi tiết nhất

Tác giả tác phẩm Tình ca ban mai Ngữ văn lớp 11 sách Cánh diều đầy đủ bố cục, tóm tắt, giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật, nội dung chính, ... giúp học sinh học tốt môn Ngữ văn 11. Mời các bạn đón xem:

1 49 lượt xem


Tác giả tác phẩm: Tình ca ban mai - Ngữ văn 11

I. Tác giả Chế Lan Viên

Tình ca ban mai - Tác giả tác phẩm (mới 2023) | Ngữ văn lớp 11 Cánh diều

- Chế Lan Viên (1920-1989) là một trong những gương mặt trẻ trưởng thành trong thời kì chống Mỹ cứu nước.

- Quê quán: Cam An, Cam Lộ, Quảng Trị. Từ năm 1927, gia đình ông chuyển vào An Nhơn, Bình Định.

- Sau khi tốt nghiệp Trung học, Chế Lan Viên đi dạy học ở trường tư, làm báo ở Sài Gòn và các tỉnh miền Trung.

- Ông tham gia cách mạng tháng Tám ở Quy Nhơn.

- Trong kháng chiến chống thực dân Pháp, ông hoạt động văn nghệ và báo chí ở Liên khu IV và chiến trường Bình - Trị - Thiên.

- Sau năm 1954, ông về Hà Nội tiếp tục hoạt động văn học, nhiều năm tham gia lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam.

- Sau 1975, ông vào sống ở Thành phố Hồ Chí Minh, tiếp tục hoạt động văn học.

- Chế Lan Viên có phong cách thơ độc đáo. Thơ ông giàu chất trí tuệ, triết lí và luôn hướng tới những tìm tòi cách tân.

II. Đọc tác phẩm Tình ca ban mai

Em đi, như chiều đi

Gọi chim vườn bay hết

Em về, tựa mai về

Rừng non xanh lộc biếc

Em ở, trời trưa ở

Nắng sáng màu xanh che

Tình em như sao khuya

Rải hạt vàng chi chít

Sợ gì chim bay đi

Mang bóng chiều bay hết

Tình ta như lộc biếc

Gọi ban mai lại về

Dù nắng trưa không ở

Ta vẫn còn sao khuya

Hạnh phúc trên đầu ta

Mọc sao vàng chi chít

Mai, hoa em lại về.

Bố cục Tình ca ban mai (Cánh diều) chính xác nhất (ảnh 1)

III. Tìm hiểu tác phẩm Tình ca ban mai

1. Thể loại

- Văn bản thuộc thể loại: thơ năm chữ.

2. Xuất xứ và hoàn cảnh ra đời

- Nằm trong tập Ánh sáng và phù sa (1960)- tập thơ được xem là tiêu biểu nhất cho phong cách Chế Lan Viên sau cách mạng.

3. Phương thức biểu đạt

- Phương thức biểu đạt: Biểu cảm.

4. Bố cục bài thơ Tình ca ban mai

- Phần 1 (Bốn khổ thơ đầu): Tầm quan trọng và sức mạnh của “em” đối với tình yêu trong anh.

- Phần 2 (Bốn khổ thơ tiếp): Sức mạnh của tinh yêu lứa đôi.

- Phần 3 (Khổ cuối) (câu cuối): Em- kết tinh của cái đẹp, là ánh sáng của sự sống.

5. Giá trị nội dung

- Bài thơ nói lên tình yêu đích thực, cao đẹp, cao thượng, tràn đầy niềm tin lạc quan.

6. Giá trị nghệ thuật

- Các yếu tố tượng trưng nâng cao giá trị hàm súc cho ý thơ.

- Cấu trúc các dòng thơ tương xứng nhẹ nhàng.

- Thủ pháp nghệ thuật…

IV. Tìm hiểu chi tiết tác phẩm Tình ca ban mai

1. Ý nghĩa sự biến đổi của hình tượng “em”

- Hình tượng “em” được miêu tả qua một loạt các biểu tượng: chiều, mai (ban mai), trưa, hoa em. Tăng tính hàm súc và thẩm mĩ cho hình tượng “em’.

*Những biến đổi của hình tượng “em” ở bốn khổ thơ đầu được so sánh với những thời điểm trong một ngày và cảnh sắc thiên nhiên:

Em đi “như chiều đi” để “chim vườn bay hết” (chiều)

+ Sự sống đang mất dần, bị tàn lụi.

+ Niềm cô đơn choáng ngợp trong tâm hồn, ánh nhìn của anh sự vật như không tồn tại.

Em về “tựa mai về” “rừng non xanh lộc biếc” (sáng)

+ Mang theo ánh sáng, sự sống đang tái sinh.

+ Xoa dịu nỗi nhớ và niềm cô đơn trong anh.

Em ở “trời chưa ở” “nắng sáng màu xanh che”(trưa)

+ Mọi vật bừng sáng sức sống, đẹp hơn, thanh tao hơn.

+ Nhóm lên ngọn lửa niềm tin.

Tình em “sao khuya”, “rải hạt vàng chi chít

+ Nâng cao vị trí của em trong tình yêu nồng đượm của anh.

+ Một trái tim nhất mực thủy chung.

Tóm lại: Ý nghĩa về sự hiện diện của “em” trong cuộc sống của anh.

Tình ca ban mai - Tác giả tác phẩm (mới 2023) | Ngữ văn lớp 11 Cánh diều

2. Sức mạnh của tình yêu lứa đôi (“tình ta”)

- Hình ảnh thơ: lặp lại chim, bóng chiều, lộc biếc, ban mai, nắng trưa, sao khuya” cùng với cách nói phủ định lấp lửng: “sợ gì; tình ta ... gọi; dù ... ta vẫn còn”

Ở khổ 2 và khổ 4: sự xuất hiện của “em” và “tình em”.

+ Khổ 6 và khổ 8: nâng lên thành “tình ta”.

=> Tình yêu song phương được hợp nhất thành tình yêu lứa đôi

- Sức mạnh của tình yêu lứa đôi:

+ Tình yêu mang khả năng hồi sinh kì diệu “tình ta như lộc biếc”.

+ Chứa đầy năng lượng sống tích cực, vượt lên tất cả đong đầy hạnh phúc “mọc sao vàng chi chít”.

3. Em - kết tinh của cái đẹp, là ánh sáng của sự sống.

- Khổ thơ cuối:

+ Hình thức: chỉ có một câu nhưng lại kết thúc bằng dấu […] như một ngân rung không có giới hạn.

+ Nội dung: Mở đầu bằng em đi và kết thúc bằng em về: tình yêu hướng về phía của sự sống, ánh sáng.

V. Các đề văn mẫu

Đề bài: Phân tích bài Tình ca ban mai 

Bài tham khảo 1

“Tình ca ban mai” của chàng thi sĩ Chế Lan Viên đã để lại cho độc giả rất nhiều ấn tượng sâu sắc, về một bản nhạc lòng tấu lên những giai điệu ngọt ngào, dịu êm giữa muôn vàn thanh điệu của bản ca tình yêu.

“Làm sao được tan ra

Thành trăm con sóng nhỏ

Giữa biển lớn tình yêu

Để ngàn năm còn vỗ”

Ngay từ nhan đề của bài thơ đã gợi cho độc giả về sự sâu lắng, dịu ngọt rất đỗi êm đềm: “Tình ca ban mai”. Có lẽ bởi đây không chỉ là một bài thơ mà còn là một bài ca về thứ tình yêu của một thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, tràn đầy sức sống cùng những đam mê cháy bỏng. “Tình ca ban mai” phải chăng là một khúc nhạc du dương cất lên từ tiếng lòng rạo rực nỗi yêu thương, của một tình yêu hồn nhiên, trong sáng, nồng đượm như một buổi sáng của sớm mai, của một trái tim tin yêu tha thiết vào sự vĩnh cửu của một tình yêu thủy chung, đẹp đẽ?.

Bóng dáng nhà thơ Chế Lan Viên thấp thoáng ẩn sau những vần thơ tâm sự rất đỗi chân thật của một người đang yêu:

“Em đi như chiều đi,

Gọi chim vườn bay hết”

Sự vận động giờ đây không phải chỉ là của riêng mình em nữa mà đã lan sang cả cảnh vật: Em đi “như chiều đi” và chim vườn thì “bay hết”. Em đã “đánh cắp” trái tim anh, làm cho lòng anh cứ hoài nhớ nhung tha thiết. Câu chữ như khắc khoải nhưng cũng đong đầy niềm thương yêu. “Em đi - như chiều đi”. Em là ánh sáng, là hơi thở, là trung tâm của sự sống, em đi rồi chỉ còn niềm cô đơn bao vây lấy tâm hồn anh. Có thể nói ngay từ những câu thơ đầu tiên tác giả đã nói về vai trò và sức mạnh quan trọng của “em” đối với anh, không biết từ lúc nào, bóng dáng em đã in hằn trong tâm trí và trái tim của anh.

“Em về, tựa mai về,

Rừng non xanh lộc biếc”

Sang đến khổ thơ thứ hai nỗi buồn và sự cô đơn đã không còn nữa, bởi giở đây em đã “về”. Khi có em lòng anh bỗng thấy thật vui, em mang một sức sống tươi mới, làm cho cảnh vật cũng vì thề mà đâm trồi nảy nở. Không còn là nỗi buồn, niềm khắc khoải, bao nhiêu nỗi nhớ trong anh đã kết lại thành niềm vui sướng khôn siết.

“Em ở, trời chưa ở,

Nắng sáng màu xanh che”

Trong đôi mắt của người người đang yêu, vạn vật trở nên thật đẹp đẽ, tất cả dường như bừng sáng lên từ lúc “em về” đến khi “em ở”. Em chính là vầng sáng tinh tú nhất thế gian xua tan đi màn đêm u tối, mờ mịt. “màu xanh che” của “nắng sáng” đây chỉ là những cảnh tượng thường ngày vẫn trông thấy, nhưng sao từ khi có em mọi vật đều trở nên tươi xinh, thanh tao biết bao.

“Tình em như sao khuya

Rải hạt vàng chi chít”

Đã không chỉ là em giờ đây đã là “tình em” , em mang theo một trái tình nồng cháy, chân thành, nhất mực thuỷ chung giống như những đốm “sao khuya”. Dù cho chỉ là những đốm sáng nhỏ bé, li ti như “rải hạt vàng chi chít” nhưng chỉ thể thôi anh cũng cảm nhận được tình cảm em dành cho sâu đậm đến nhường nào. Điều đặc biệt ở đây là Chế Lan Viên đã không so sánh “tình em” với hình ảnh “vầng trăng”, bởi có lẽ trăng dù sáng đến mấy nhưng cũng có lúc mờ; còn cánh đồng bạt ngàn sao “chi chít” kia thì đêm nào chúng cũng nhấp nháy, lung linh một khoảng trời rộng lớn.

“Sợ gì chim bay đi,

Mang bóng chiều bay hết”

Tác giả đặt hai chữ “sợ gì” lên đầu câu thơ dường như khẳng định cho việc anh đã quyết định lấy hết can đảm để bày tỏ với nàng.

“Tình ta như lộc biếc

Gọi ban mai lại về

Dù nắng trưa không ở

Ta vẫn còn sao khuya”

Anh càng ép bản thân quên em, nhưng chẳng hiểu sao lại thấy nhớ em hơn, càng muốn buông bỏ, coi nhẹ tầm quan trọng của em thì lại càng nhận ra em quan trọng đến nhường nào. Nếu như ở bốn khổ thơ trước ta chỉ thấy xuất hiện của “em” và “tình em” thì với bốn khổ thơ sau, ta nhận thấy được sự chuyển biến rõ rệt khi tác giả đã nâng chuyện tình cảm của mình lên một bước cao hơn đó là “tình ta”. Giờ đây tình yêu song phương đã được hợp nhất, đã có đủ cả anh và em.

Niềm tin vào tình cảm của đôi ta đã gieo cho anh niềm tin vững chãi để xua tan những nỗi sợ hãi, lo âu. Tình cảm nồng thắm, đồng điệu đều từ cả hai phía sẽ giúp đôi ta vượt qua tất cả để đến với ánh sáng của buổi sớm mai và ngập tràn “rải hạt vàng chi chít”:

“Hạnh phúc trên đầu ta,

Rải hạt vàng chi chít”

Câu thơ cuối cùng được tác giả tách ra thành một khổ riêng biệt:

“Mai, hoa em lại về”

Tác giả đặt dấu phẩy ở sau chữ “mai” dường như là sức mạnh để, tiếp thêm động lực về niềm tin sắt đá trong anh. Và có lẽ, chỉ có riêng nhà thơ Chế Lan Viên mới lựa chọn cách nói “hoa em” thật hay, thật khéo léo và tài tình đến như vậy.

Với thiên phú và tài năng trong các mảng thơ về đề tài tình yêu kết hợp cùng những thủ pháp nghệ thuật được sử dụng một cách tài hoa, cấu trúc các dòng thơ tương xứng, hài hòa... Chế Lan Viên đã tạo nên một Tình ca bạn mai với nét riêng biệt đầy ấn tượng.

Bài tham khảo 2

Tình ca ban mai” của nhà thơ Chế Lân Viên là một bản nhạc cảm động, vang lên giai điệu ngọt ngào, nhẹ nhàng giữa âm hưởng của vô số bản tình ca.

Ngay tựa đề của bài thơ là “Tình ca ban mai” đã gợi cho người đọc sự ngọt ngào sâu lắng và rất nhẹ nhàng. Có lẽ đây không chỉ là một bài thơ mà là một bài hát nói về tình yêu tuổi trẻ nồng nàn, tràn đầy sức sống và đam mê cháy bỏng. Phải chăng “Tình Ca Ban Mai” là bản nhạc du dương từ một trái tim tràn ngập yêu thương, một tình yêu hồn nhiên, một trái tim tin tưởng và trong sáng, nồng nàn như buổi sáng? Một tình yêu chung thủy và đẹp đẽ sẽ yêu say đắm mãi mãi?

Bóng dáng nhà thơ Chế Lan Viên ẩn sau những vần thơ chân thật của một người đang yêu:

“Em đi như chiều đi,

Gọi chim vườn bay hết”

Sự vận động không còn chỉ về em nữa mà nó đã lan rộng ra khắp cảnh vật. Em bước đi “như chiều đi” và chim ngoài vườn “đều bay hết”. Em “đánh cắp” trái tim anh và làm cho anh cứ nhớ nhung em. Những lời nói đó thật khắc khoải nhưng lại đầy tình yêu thương. “Em đi – như chiều đi.” Em là ánh sáng, là hơi thở, là trung tâm của cuộc sống. Khi em ra đi, chỉ còn nỗi cô đơn vây quanh tâm hồn anh. Ngay từ lời thơ đầu tiên, có thể nói rằng tác giả đã cho biết về vai trò và sức mạnh quan trọng của “em” đối với anh như thế nào. Anh không biết khi nào nhưng hình ảnh em đã in sâu vào tâm trí và trái tim anh.

“Em về, tựa mai về,

Rừng non xanh lộc biếc”

Ở khổ thơ thứ hai, nỗi buồn và sự cô đơn không còn tồn tại. Bởi vì em đã “trở lại”. Có em, lòng anh bỗng trở nên thật vui vẻ, em mang đến sức sống tươi mới và những bông hoa cho cảnh vật. Không còn nỗi buồn hay sự bồn chồn nào nữa, tất cả nỗi nhớ trong anh được hòa quyện với niềm vui vô bờ bến.

“Em ở, trời chưa ở,

Nắng sáng màu xanh che”

Trong mắt người đang yêu, từ lúc “em về” đến lúc “em ở”, mọi thứ dường như tươi đẹp và đều trở nên bừng sáng lên. Em dường như là ánh sáng rực rỡ nhất trên thế giới, xua tan những đêm tối tăm. “Màu xanh che” của “nắng sáng” là cảnh thường thấy, nhưng từ khi em đến với anh, mọi thứ trở nên đẹp đẽ và thanh tao biết bao.

“Tình em như sao khuya

Rải hạt vàng chi chít”

Đã không chỉ là “em” bây giờ đã trở thành “tình em” mà tình yêu của em cũng nồng nàn, chân thành, kiên cường và thủy chung như “sao khuya”. Dù chỉ là một chấm sáng nhỏ xíu như “rải hạt vàng chi chít”, anh cũng có thể cảm nhận được tình yêu sâu đậm của em dành cho anh. Điều đặc biệt ở đây là Chế Lan Viên không hề so sánh “Tình Em” với hình tượng “Vầng Trăng”. Có lẽ vì trăng dù sáng đến mấy cũng có lúc tối. Còn cánh đồng sao bạt ngàn sao chi chít, dày đặc rộng lớn kia đêm nào cũng nhấp nháy khiến bầu trời rộng lớn trở nên lấp lánh.

“Sợ gì chim bay đi,

Mang bóng chiều bay hết”

Tác giả đặt hai chữ “sợ gì” ở đầu câu thơ như thể quyết tâm lấy hết can đảm để thổ lộ với một điều gì đó.

“Tình ta như lộc biếc

Gọi ban mai lại về

Dù nắng trưa không ở

Ta vẫn còn sao khuya”

Càng cố quên em, anh lại càng nhớ em. Càng muốn buông bỏ và phớt lờ tầm quan trọng của em, anh càng nhận ra em quan trọng như thế nào. Trong khi bốn khổ thơ trước chỉ có xuất hiện “em” và “tình em” thì bốn khổ thơ tiếp theo lại thể hiện sự thay đổi rõ rệt khi tác giả đưa câu chuyện tình yêu tiến thêm một bước cao hơn thế này là “tình ta”. Bây giờ tình yêu chung của chúng ta đã trở thành một và được hợp nhất, có cả anh và em.

Niềm tin vào tình yêu của chúng ta đã tạo nên một niềm tin mãnh liệt xua tan nỗi sợ hãi, lo lắng. Tình yêu nồng nàn, hòa hợp của đôi ta sẽ giúp chúng ta vượt qua tất cả, chạm tới ánh bình minh và tràn ngập “rải hạt vàng chi chít”.

“Hạnh phúc trên đầu ta,

Rải hạt vàng chi chít”

Câu thơ cuối cùng được tác giả tách ra thành một khổ riêng biệt:

“Mai, hoa em lại về”

Tác giả đặt một dấu phẩy sau từ “mai”, dường như đó là động lực đằng sau niềm tin vững vàng của anh. Và có lẽ chỉ có nhà thơ Chế Lan Viên mới quyết định nói “Hoa Em” thật đẹp, khôn ngoan và xuất sắc như vậy.

Với tài năng bẩm sinh của thơ về chủ đề tình yêu với bút pháp nghệ thuật được vận dụng tài tình, kết cấu câu thơ ăn khớp, hài hòa… Chế Lan Viên đã tạo nên một “Tình ca ban mai” độc đáo, đáng nhớ và đầy ấn tượng.

1 49 lượt xem