Soạn bài Kể lại một truyện ngụ ngôn lớp 7 (Cánh Diều)

Sinx.edu.vn xin giới thiệu soạn bài Kể lại một truyện ngụ ngôn Ngữ văn lớp 7 Cánh Diều hay, ngắn gọn giúp học sinh nắm được nội dung chính của bài, dễ dàng trả lời các câu hỏi trong bài từ đó dễ dàng soạn văn 7. Mời các bạn đón xem:

1 90 lượt xem


Soạn bài Kể lại một truyện ngụ ngôn

1. Định hướng

a) Kể lại một chuyện ngụ ngôn là hình thức dung lời của em để kể cho người khác nghe về một câu chuyện đã học hay đã đọc. Truyện ngụ ngôn được kể lại có thể là truyện Việt nam có thể là truyện nước ngoài.

b) Để kể lại một truyện ngụ ngôn các em cần chú ý:

- Lựa chon truyện ngụ ngôn mà em yêu thích.

- Bám sát cốt truyện nhưng kể lại bằng lời nói và cách diễn đạt của cá nhân người kể.

- Lập dàn ý cho bài kể.

- Khi kể phải phát âm đúng, dung từ ngữ chính xác, trình bày nội dung roc rang, mạch lạc.

- Đảm bảo thời gian theo quy định.

2. Thực hành

Bài tập: Kể lại truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng”. 

Lời giải:

a) Chuẩn bị 

- Xem lại nội dung đọc hiểu truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng

- Chuẩn bị tranh, ảnh và phương tiện trình bày (nếu có). 

b) Tìm ý và lập dàn ý 

- Tìm ý cho bài nói bằng cách đặt và trả lời các câu hỏi sau;

+ Truyện ngụ ngôn kể về sự kiện gì?

+ Truyện có nhân vật chính nào?

+ Diễn biến câu chuyện

+ Bài học rút ra từ câu chuyện?

- Lập dàn ý cho bài nói bằng cách lựa chọn, sắp xếp các ý theo bố cục ba phần:

+ Mở đầu; giới thiệu khái quát về truyện ngụ ngôn

+ Nội dung chính: Lựa chọn và sắp xếp các ý tìm được từ truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng theo một trình tự hợp lí.

+ Kết thúc: Nhận xét đánh giá chung về con ếch trong câu chuyện; nêu ý nghĩa và bài học cho bản thân từ truyện ngụ ngôn.

c) Nói và nghe

d) Kiểm tra và chỉnh sửa

Bài tham khảo

Tôi là một chú ếch nhỏ sống ở ven đầm. Họ hàng ếch nhà chúng tôi cũng phải đi học như con người. Bài học đầu tiên của chúng tôi là câu chuyện được truyền từ đời này sang đời khác liên quan đến một kẻ trong họ ếch.

Ngày xưa, loài ếch thường sống trong những cái giếng cùng các loài động vật bé nhỏ khác chứ chưa ở ao hồ như ngày nay. Có một lão ếch vì sống ở đó lâu ngày trong giếng nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh lão chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ nên lão tưởng rằng mình là to nhất, là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi lão kêu làm vang động cả cái giếng nhỏ, khiến những con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, lão thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ếch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng lão cả.

Một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, lão cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Lão đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng ếch thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của lão. Ếch đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đà bị giẫm bẹp.

1 90 lượt xem