Top 35 mẫu Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện
Sinx.edu.vn xin giới thiệu tới các em 35 mẫu Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện giúp các em làm bài văn có nhiều cách đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện đa dạng hơn được điểm tốt trong môn Ngữ văn.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện
I) Dàn ý viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện
Dàn ý viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 1)
1. Mở bài
Hóa thân vào Sọ Dừa và giới thiệu câu chuyện sắp kể
2. Thân bài
Hóa thân vào Sọ Dừa và kể theo trình tự câu chuyện:
- Sự ra đời thần kì và khác lạ của Sọ Dừa:
+ Mẹ Sọ Dừa mang thai nhờ uống nước mưa trong sọ dừa
+ Hình dáng kì lạ, tròn lông lốc, không tay không chân → không giống người thường
- Mối lương duyên giữa cô út và Sọ Dừa → Sọ Dừa đỗ Trạng Nguyên:
+ Được cô út đưa cơm
+ Xin mẹ hỏi cưới con gái phú ông
+ Phú ông thách cưới
+ Sọ Dừa lấy được cô út
- Biến cố bị hãm hại vợ của mình và sự đoàn tụ của vợ chồng
3. Kết bài
Hóa thân vào Sọ Dừa nêu suy nghĩ về câu chuyện vừa kể
Dàn ý viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 2)
1. Mở bài
Hóa thân vào Sọ Dừa và giới thiệu câu chuyện sắp kể
2. Thân bài
Hóa thân vào Sọ Dừa và kể theo trình tự câu chuyện:
- Sự ra đời thần kì và khác lạ của Sọ Dừa:
+ Mẹ Sọ Dừa mang thai nhờ uống nước mưa trong sọ dừa
+ Hình dáng kì lạ, tròn lông lốc, không tay không chân → không giống người thường
- Mối lương duyên giữa cô út và Sọ Dừa → Sọ Dừa đỗ Trạng Nguyên:
+ Được cô út đưa cơm
+ Xin mẹ hỏi cưới con gái phú ông
+ Phú ông thách cưới
+ Sọ Dừa lấy được cô út
- Biến cố bị hãm hại vợ của mình và sự đoàn tụ của vợ chồng
3. Kết bài
Hóa thân vào Sọ Dừa nêu suy nghĩ về câu chuyện vừa kể
Dàn ý viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 3)
1. Mở bài
- Mình được đầu thai xuống làm con cho gia đình vợ chồng nghèo.
2. Thân bài
a) Khi tôi còn nhỏ
- Thấy tôi như vậy, mẹ tôi buồn lắm. Có lúc, bà muốn vứt tôi đi. Nhưng sau, nghĩ lại thấy thương tôi nên mẹ tôi đã để tôi lại nuôi.
- Một hôm, nghe mẹ than phiền về việc tôi chắng làm được việc gì. Tôi nói mẹ sang xin phú ông cho tôi chăn bò.
- Phú ông ngần ngại nhưng nghĩ nuôi ít tốn công hơn những người khác nên phú ông đã đồng ý. Thế là tôi đến ở nhà phú ông.
b) Khi hỏi vợ
- Cô gái út phú ông ngày càng tốt với tôi. Có của ngon vật lạ, cô đều giấu đem ra cho tôi. Càng ngày tôi càng yêu quý cô hơn.
- Cuối mùa. Tôi về giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Mẹ tôi hết sức sửng sốt, nhưng thấy tôi năn nỉ mãi nên cũng chiều lòng, dành kiếm buồng cau mang đến nhà phú ông.
- Đúng ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên vì trong nhà tự nhiên có bao nhiêu là sính lễ. Lại có cả chục gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Phú ông hoa cả mắt, lúng túng nói với mẹ tôi: “Để ta hỏi con gái ta, xem có dứa nào ưng lấy thằng Sọ Dừa không đã”.
- Hai cô chị bĩu môi chê bai. Cô út cúi mặt tỏ ý bằng lòng. Phủ ông đành phải gả con gái cho tôi.
- Ngày cưới, tôi cho làm cỗ bàn thật linh đình.
- Đúng lúc rước dâu, không ai tìm thấy tôi đâu cả bởi vì tôi đã trở thành chàng trai khôi ngô tuấn tú. Tôi cùng cô út từ phòng cô dâu đi ra. Mọi người đều sửng sốt, mừng rỡ. Còn hai cô chị của vợ tôi thì vừa tiếc vừa ghen tức.
c) Khi đi sứ
- Có chiều nhà vua cử tôi đi sứ.
- Tôi cho thuyền ghé vào đảo thì nhận ra vợ tôi đang ở đó. Vợ tôi kể đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe. Thì ra, hai cô chị thấy em mình lấy được trạng nguyên thì sinh lòng ghen ghét muốn làm hại em để thay em làm bà trạng. Nhân khi tôi đi sứ vắng, hai cô chị đã rủ vợ tôi chèo thuyền ra biển rồi xô nàng xuống biển. Một con cá kình nuốt vợ tôi vào bụng. Sẵn có con dao nàng đâm chết cá. Xác cá nổi lềnh bềnh trên mặt biển rồi dạt vào một hòn đảo. Nàng lại lấy dao khoét bụng cá chui ra, bật lửa lên rồi xẻo thịt cá nướng ăn. Hai quả trứng nở thành đôi gà và làm bạn với nàng. Khi thấy thuyền tôi đi qua, gà đã gáy báo hiệu tôi vào đảo cứu vợ mình.
- Vợ chồng tôi dong buồm trở về.
3. Kết bài
- Về nhà, tôi mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ tôi trong buồng không cho ra mắt.
- Hai người chị vợ độc ác thấy vợ chồng tôi đoàn tụ thì bỏ đi biệt tăm.
- Từ đó, vợ chồng tôi sống thật hạnh phúc.
II) Các bài văn mẫu em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 1)
Xin chào mọi người, tôi là Sọ Dừa mà mọi người hay nhắc tới. Và sau đó tôi sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc đời của mình:
Có lẽ nhiều người sẽ thắc mắc về cái tên này. Tôi có lần hỏi mẹ thì mẹ kể rằng ngày xưa bố mẹ tôi tuy đã già nhưng chẳng có được mụn con nào. Rồi một ngày mẹ tôi phải vào rừng kiếm củi trời nắng, không tìm thấy dòng sông nào mà nhìn thấy một cái sọ dừa dưới gốc cây nên đã uống nước. Và thật kỳ diệu là từ ngày đó bà ấy đã mang thai tôi. Cha tôi mất không lâu thì mẹ tôi sinh ra tôi, nhưng lạ lùng thay, tôi trông như một sọ dừa có mắt, mũi, miệng, tai nhưng không có tay chân. Thế là cái tên Sọ Dừa ra đời từ ngày đó.
Thực ra tôi có thể biến mình thành một người hài con người, nhưng tôi nghĩ chưa đến lúc nên giữ mình và chỉ sống như một con người khi mẹ ra khỏi nhà để tiện dọn dẹp nhà cửa giúp mẹ. Cho đến một ngày, mẹ buồn bã tâm sự với tôi:
– Gia đình một số người có con cái biết chăn trâu giúp đỡ cha mẹ nhưng con mẹ thế này nên con phải chịu khó ở khổ thêm chút vất vả vì cha đã mất từ khi con sinh ra nên chỉ có mẹ mới có thể làm việc được, nên không có nhiều. Gia đình ông phú hộ có một đàn dê cần chăn, nhưng mẹ ông nghĩ nếu làm nhiều hơn thì về già bà sẽ yếu sức.
Nghe mẹ nói vậy tôi thương mẹ lắm. Thấy việc chăn dê cũng không có gì khó nên tôi liền bảo với mẹ :
– Mẹ ơi mẹ! tưởng gì chứ chăn dê con cũng có thể làm được. Mẹ hãy đi bảo với phú ông để con đi chăn cho!
Lúc đầu, mẹ tôi không mấy yên tâm khi để tôi đi nhưng sau nhiều lần thăm hỏi, cuối cùng mẹ cũng đồng ý cho tôi thử sức với công việc này. Đúng như dự đoán, công việc này đối với tôi không hề khó khăn chút nào vì đàn dê tôi nuôi, con nào cũng đã no nê và ngày càng béo lên. Mẹ tôi cảm thấy rất vui khi thấy điều đó và phú ông có vẻ cũng ưng ý. Thấy nhà phú ông có ba cô con gái xinh đẹp, cô út vừa xinh vừa hiền nên tỏ tình đến thăm cô.
Rồi một hôm tôi liền rủ mẹ đến hỏi thăm về gia cảnh giàu có của ông. Mẹ tôi nghe vậy tưởng tôi nói đùa nên cười:
– Con ơi con gái nhà người ta toàn người xinh đẹp cao sang làm sao họ đồng ý gả cho con được! Trai làng đến hỏi đầy mà phú ông có cho đâu.
– Nhưng mẹ ơi, lần này con nghiêm túc thật đấy.
Thấy tôi có vẻ nghiêm túc thật, cuối cùng bà ấy ũng liều mình sang nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe bà nói vậy phú ông liền cười mỉa:
– Nếu nhà ngươi mua được tất cả những thứ ta yêu cầu, ta sẽ đồng ý gả một trong những cô con gái của ta cho con trai bà. Nghi lễ phải bao gồm một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười thùng rượu sâm. Hơn nữa, phải có một ngôi nhà gạch năm gian cho con gái tôi ở. Không đời nào ông lại để con gái tôi sống trong cái túp lều tranh rách nát đó!
Mẹ tôi trở về nhà và buồn bã nói với tôi:
– Con ơi, phú ông đòi cưới cao lắm làm sao nhà mình có thể đáp ứng được hết chứ. Hủy bỏ, hãy từ bỏ ý định này
Nghe mẹ kể về những món sinh lễ phú ông yêu cầu, tôi cười nói:
– Mẹ yên tâm con sẽ tìm cách lo liệu hết số lễ vật đó.
Tôi là ai! Tôi là Sọ Dừa! Tôi có thể biến thành người, vậy tại sao tôi lại không thể làm được những điều này! Và chỉ sau một đêm, tôi đã biến vẻ đẹp của ngôi nhà mình thành một căn nhà năm gian và đáp ứng đủ mọi thứ phong phú mà phú ông yêu cầu. Mẹ tôi cũng rất bất ngờ nhưng cuối cùng mẹ là người vui vẻ và hạnh phúc nhất. Và cuối cùng tôi đã có thể cưới con gái út của phú ông giàu có làm vợ. Đám cưới của chúng tôi được tổ chức rất xa hoa. Để vợ không phải xấu hổ trước vẻ ngoài của chồng, tôi quyết định hóa thân thành người thật để cô ấy khoe với mọi người.
Sau đám cưới, tôi quyết định nghiên cứu lịch sử để tham gia cuộc thi Trạng Nguyên. Cuối cùng tôi đã trở thành Trạng Nguyên nhưng nhưng lai phải xa vợ một thời gian vì được vua phái đi sứ. Trước khi chia tay vợ vì lo lắng bất an sợ nàng sẽ gặp phải chuyện gì không hay nên nên đã lấy một con dao cùng một hòn đá đánh lửa và hai quả trứng gà đưa cho nàng và dặn nàng phải đem theo bên mình để phòng thân.
Sau một thời gian dài đi làm nhiệm vụ, trên con thuyền từ đảo trở về, tôi thấy một người phụ nữ trên đảo chắp tay cầu cứu. Tôi lập tức cử người tới đảo và khi đến gần hơn tôi mới biết đó chính là vợ tôi. Nhìn thấy vợ vui vẻ như vậy, tôi không khỏi ngạc nhiên vì sao cô ấy lại đến đây. Cô ấy kể với tôi mọi chuyện rằng hai người chị của cô ấy đã bị hại và bị vứt xuống biển nên cô ấy vẫn có thể sống sót với những thứ tôi đưa cho cô ấy. Nghe xong tôi thấy thương vợ quá. Tôi hối hận vì đã không ở nhà bảo vệ vợ, càng căm phẫn đối với hai người chị vợ của mình. Về đến nhà, tôi lập tức bảo vợ trốn vào phòng, sau đó anh ta mở tiệc hoành tráng và mời mọi người đến. Tất nhiên, gia đình vợ tôi cũng đến và đặc biệt là hai chị em nhà vợ tôi. Sau đó tôi đi vào phòng và dẫn vợ mình ra ngoài. Nhìn thấy vợ, cả hai chị em đều tái mặt và sợ hãi. Rồi chẳng nói chẳng rằng hai người họ ngay sau hôm đó đã bỏ đi biệt xứ và không bao giờ trở về nữa. Từ đó hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 2)
Sọ Dừa là tên của ta. Ta là một trạng nguyên trẻ tuổi trong nước, đã trải qua nhiều biến cố để có được hạnh phúc hiện tại cùng với người vợ yêu thương. Nay ta sẽ kể cho mọi người cùng nghe câu chuyện của mình. Mẹ ta mang thai ta sau khi uống nước từ một gáo dừa ở gốc cây cổ thụ lớn. Ngày ấy cha mẹ ta đã già, nhà lại không có mụn con, nên ta xuất hiện họ rất vui mừng.
Sau khi cha qua đời, mẹ mới sinh ra ta. Lúc đó, ta có hình dạng tròn lông lốc như một quả dừa, không có tay và chân. Ban đầu, mẹ đã muốn từ bỏ ta nhưng sau khi nghe lời nài nỉ, mẹ quyết định nuôi dưỡng và chăm sóc ta lấy tên là Sọ Dừa.
Lớn lên, ta đi làm việc cho phú ông và giúp mẹ. Khi đang chăn bò, ta thường biến hình trở thành hình dạng thật để thổi sáo và hóng gió trời. Đàn bò nghe tiếng sáo của ta thì rất ngoan ngoãn ăn cỏ, chúng ngày một béo tốt khiến phú ông rất vui mừng. Trong thời gian này, ta đã nhận ra rằng con gái út của phú ông là một người hiền lành và tốt bụng. Nàng không hề chê bai vẻ ngoài xấu xí của ta như hai cô chị, lại ân cần chu đáo. Nên ta muốn cưới cô làm vợ. Sau khi ta năn nỉ mẹ, bà đã đành liều qua nhà phú ông hỏi vợ cho ta. Mặc dù ta biết mẹ nghĩ chuyện sẽ không thành nhưng vì thương ta nên bà vẫn đi. Ông phú hộ đáp trả lời hỏi cưới của mẹ ta bằng nụ cười giễu cợt và lời thách cưới rất cao. Nhưng họ nào ngờ, chuyện thách cưới đối với ta quá dễ dàng. Lúc sính lễ tới nhà, phú ông đành phải gả con gái đi, hỏi ba cô con gái thì chỉ có cô út đồng ý trở thành vợ của Sọ Dừa ta. Đám cưới của chúng ta đã diễn ra một cách linh đình. Trong ngày đặc biệt đó, ta quyết định biến hình trở lại dạng thật và mang đến nhiều vàng bạc cùng gia nhân đến để trang trí và tổ chức hôn lễ. Điều này khiến vợ ta vô cùng hạnh phúc, trong khi hai cô chị của cô thì trở nên đố kỵ và ghen tị.
Sau khi cưới được nàng, ta chuyên tâm dùi mài kinh sử, mang về vinh quang cho gia đình. Trong kỳ thi năm đó, ta trở thành tân Trạng Nguyên và nhận được chức vụ phủ đệ từ vua. Nhờ đó, mẹ và vợ ta cũng có cuộc sống vang danh và tốt hơn. Không lâu sau đó, vua sai ta đi sứ. Trước khi ra đi, ta đã có linh cảm không tốt rằng sẽ có một biến cố không tốt sẽ xảy ra với vợ, vì vậy ta đã dặn vợ mang theo quả trứng, dao găm và hòn đá lửa khi ra ngoài nhất định phải luôn cầm theo người. Đúng như dự tính, không lâu sau đó, hai người chị gian xảo đã lừa dối và đẩy vợ ta xuống biển. May mắn thay, nhờ những vật dụng mà ta đã dặn dò, vợ ta đã cứu tự mình và sống sót trên một hòn đảo. Chờ đến khi thuyền ta trở về từ sứ quán, ta đã tìm thấy vợ ta trên đảo và chúng ta được đoàn tụ.
Sau sự việc đó, hai người chị xấu xa đã rất xấu hổ và quyết định rời đi xa. Trong khi đó, vợ chồng ta tiếp tục sống hạnh phúc. Chúng ta tiếp tục làm việc thiện, đóng góp cho cộng đồng và giúp đỡ bà con xung quanh.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 3)
Tên tôi là Sọ Dừa, một cái tên nghe khá lạ phải không? Mẹ đặt cho tôi cái tên đó vì vóc dáng của tôi không bình thường như người khác. Nhưng vì tôi là con một trong gia đình nên mẹ tôi rất yêu thương và chăm sóc tôi hết mức có thể.
Lớn lên tôi đi chăn bò cho nhà giàu. Tôi cũng muốn giúp đỡ mẹ và không phải ở nhà cả ngày. Ngày nào tôi cũng lăn theo đàn bò ra đồng, đêm lại theo đàn bò về nhà. Cả đàn bò, không con nào bị căng thẳng. Phú ông giàu có có vẻ rất phấn khích!
Vào những ngày thu hoạch, ba cô con gái của ông phú hộ thay nhau phục vụ đồ ăn cho tôi. Những lúc như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi ta, chỉ có cô út là đối đãi với tôi tử tế. Tôi vì thế cũng đem lòng cảm mến cô gái tốt bụng ấy.
Hết thời hạn thuê, tôi về nhà mẹ đẻ xin con gái nhà giàu về làm vợ. Mẹ tôi thấy vậy thì vô cùng khó chịu nhưng khi thấy tôi vẫn hài lòng thì mẹ cũng làm theo.
Thấy mẹ tôi mang cau đến dạm, ông phú hộ nói:
– Muốn hỏi con gái thì hãy về mua đủ vàng cốm, mười mảnh lụa đào, mười con lợn béo và mười lăm vò rượu đến đây.
Mẹ tôi đành phải ra đi. Nghe lời khuyên tận tình của mẹ, tôi chỉ bảo để tôi thu xếp mọi thứ. Đến ngày đã định, trong nhà đầy rẫy các nghi lễ, có người hầu ở tầng dưới chạy lên dâng quà cho nhà phú hộ. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai chị lớn bĩu môi chê tôi xấu rồi ngọ nguậy bước vào. Chỉ có cô út là đồng tình.
Ngày cưới, tôi bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Khi đón dâu, tôi lập tức bỏ đi lớp ngụy trang xấu xí và trở thành một mỹ nam đứng cạnh con gái út của phú ông. Mọi người nhìn thấy điều này đều cảm thấy sốc và vui mừng.
Kể từ ngày đó, tôi và chồng sống với nhau rất hạnh phúc. ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, ta đỗ trạng nguyên. Nhưng sau đó một thời gian, tôi được nhà vua cử đi làm sứ giả. Trước khi đi, tôi có linh cảm nên đưa cho vợ một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng, nói rằng đó để bảo vệ cô ấy.
Một hôm ta dẹp loạn xong trở về, bỗng nghe thấy có con gà trống gáy to:
ò… ó… o
Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Tôi mừng quá đưa thuyền vào xem, đó là vợ mình. Vợ chồng gặp nhau và hạnh phúc. Đưa vợ về nhà, tôi mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị thấy vậy liền cố kể lại câu chuyện tai nạn của tôi với vẻ rất tiếc nuối. Tôi không nói gì cả. Sau bữa tiệc, tôi gọi vợ ra ngoài. Hai chị gái tôi nhìn thấy tôi thì xấu hổ đến mức hôn tôi rồi bỏ đi, rồi rời khỏi quê hương.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 4)
Tên của tôi là Sọ Dừa. Lúc mới sinh ra, tôi không có chân tay, mình mẩy cứ tròn lông lốc như quả dừa. Mẹ của tôi toan vứt đi, thì tôi liền nói:
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.
Nghe xong, mẹ để lại nuôi nấng, đặt cho tôi cái tên là Sọ Dừa. Dù đã lớn nhưng tôi vẫn vậy, cứ lăn lông lốc trong nhà. Mẹ liền nói với tôi:
- Con nhà người ta báy tám tuổi đã đi ở chăn bò, còn mày chẳng được tích sự gì.
Tôi liền bảo với mẹ:
- Chuyện gì chứ chăn bò con cũng làm được. Mẹ cứ xin phú ông cho con đi chăn bò.
Mẹ tôi ngạc nhiên lắm, nhưng vẫn đến xin phú ông. Kể từ đó, tôi đến chăn bò thuê cho phú ông. Ngày ngày, tôi lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà, đàn bò béo tốt hẳn ra. Phú ông có vẻ mừng ra mặt.
Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho tôi. Hai cô chị độc ác nên thường hắt hủi tôi. Chỉ có cô út hiền lành, đối xử với với tôi.
Một hôm, tôi tranh thủ nghỉ ngơi khi đàn bò đang ăn cỏ. Tôi biến trở lại làm người, ngồi thổi sáo trên lưng trâu. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng động lạ. Biết có người nên tôi lại hóa về hình dáng cũ. Ngày qua ngày, tôi đem lòng yêu mến cô út.
Cuối mùa ở, tôi liền về giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Mẹ tôi ửng sốt lắm, nhưng thấy tôi năn nỉ mãi nên cũng sang hỏi phú ông. Khi trở về, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm mới đồng ý gả con gái. Tôi liền bảo mẹ cứ yên tâm, còn mình sẽ tự lo liệu.
Ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi trong nhà bỗng có đủ những lễ vật mà phú ông yêu cầu. Không chỉ vậy, còn có chục giai nhân khiêng sính lễ sang nhà phú ông. Lúc này, phú ông đành phải hỏi ba cô con gái xem có ai đồng ý. Hai cô chị từ chối, còn cô út thì bằng lòng.
Đến ngày cưới, tôi cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, tôi biến về hình dáng một chàng trai khôi ngô tuấn tú sang đón cô út về. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi miệt mài đèn sách và thi đỗ trạng nguyên. Nhà vua cho cử tôi đi sứ. Trước khi đi, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải giữ luôn các thứ ấy bên mình để có lúc cần dùng đến.
Ngày tháng trôi qua, cũng đến lúc trở về. Tôi mong đợi được gặp cô út. Khi thuyền của tôi có đi qua một hòn đảo, tôi nghe thấy tiếng con gà trống gáy vang ba lần:
- Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Nghe thế, tôi hạ lệnh cho thuyền vào xem, thì gặp lại vợ mình. Vợ chồng đoàn tụ hạnh phúc. Cô út kể hết sự tình cho tôi nghe. Tôi liền an ủi rồi đưa cô về nhà. Tôi cho mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị của vợ tôi tranh nhau kể chuyện nàng gặp phải rủi ro, tỏ vẻ thương tiếc lắm. Tôi không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Thấy em gái bình an trở về, hai cô chị trốn đi biệt xứ.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 5)
Ta có tên là Sọ Dừa, một người mang một hình dáng độc đáo và kỳ lạ. Tuy nhiên, tình yêu thương từ mẹ dành cho ta không hề thay đổi. Tên Sọ Dừa cũng được đặt theo hình dáng đặc biệt do ta không có tay, chân hằng ngày lăn lông lốc quanh nhà.
Ta muốn giúp đỡ mẹ và không muốn lăn lóc ở nhà, nên ta quyết định đi chăn bò cho nhà phú ông. Hằng ngày, ta dẫn đàn bò ra đồng và khi tối về, ta cũng dẫn đàn bò trở về nhà. Tất cả đàn bò đều no nê nên phú ông vô cùng hài lòng.
Vào mùa thu, ba cô con gái của phú ông thay nhau mang cơm đến cho ta. Trong những lần như thế, hai cô chị kiêu kì và ác nghiệt thường hành hạ ta, chỉ có người em út luôn đối xử với ta tử tế. Vì thế, ta đã cảm mến cô gái tốt bụng ấy.
Cuối mùa thu, khi ta trở về nhà, ta đã nài xin mẹ ta hỏi cô gái con của phú ông về làm vợ. Mẹ ta ngạc nhiên, nhưng sau khi ta nài nỉ mãi, bà cuối cùng thương ta nên cũng đành đồng ý. Khi mẹ ta sang hỏi cưới, phú ông chỉ cười cợt nói:
- Nếu muốn cưới con gái ta, hãy chuẩn bị đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, và mười thùng rượu tăm đem đến. Ta gả con gái cho!
Mẹ ta đành trở về khuyên ta nên từ bỏ, bởi sính lễ đó nhà ta không thể nào có được. Nhưng ta nói rằng ta có cách để giải quyết mọi thứ, vì ta không phải người bình thường, những yêu cầu đó không làm ta khó khăn. Đúng ngày hẹn, ta đã chuẩn bị đủ các món đồ như yêu cầu cùng nhiều tùy tùng, gia nhân đến nhà phú ông. Phú ông rất ngạc nhiên và gọi ba cô con gái ra để hỏi ý kiến. Hai cô chị chỉ biết chê bai ta xấu xí và đi vào trong, chỉ có cô em út cúi đầu ngại ngùng và đồng ý.
Trong ngày cưới, ta đã chuẩn bị một bữa tiệc hoành tráng. Từ gia đình, hàng xóm và bạn bè đều đến tham dự. Khi đón dâu, ta đã lột bỏ hình dáng xấu xí để trở thành một chàng trai điển trai, tuấn tú đứng bên cạnh cô út. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng, chỉ riêng hai cô chị đều tỏ ra rất khó chịu, tức giận.
Ta sau khi lấy vợ liền dùi mài kinh sử. Chẳng mấy chốc tới kì thi, ta đã đỗ Trạng Nguyên mang bảng vàng về quê. Mẹ và vợ ta vui mừng khôn xiết. Ta được thăng quan, nhà vua phong ta đi sứ xa. Trước khi đi, với một lòng bất an ta căn dặn vợ cẩn trọng ở nhà. Ta chuẩn bị cho nàng hai quả trứng, dao găm và hòn đá lửa luôn mang bên người. Điều ta lo lắng đã tới, ở nhà hai cô chị ác độc xô vợ ta xuống biển may mắn nàng thoát nạn lên đảo hoang chờ ta tới cứu.
Gặp lại vợ ta rất vui mừng. Khi vợ chồng ta trở về, ta giấu vợ ở nhà và mở tiệc ăn mừng. Hai cô chị tưởng vợ ta đã bị hại vui mừng ra mặt, chợt ta dắt vợ ra mặt họ tái mét rồi lủi lủi biến mất khỏi bữa tiệc. Sau đó, vì quá xấu hổ họ biến mất tăm hơi còn ta và vợ sống hạnh phúc tới già
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 6)
Tên của tôi là Sọ Dừa. Khi mới sinh ra đã có ngoại hình khác thường: không chân, không tay, tròn như một quả dừa. Mẹ thấy vậy, toan vứt tôi đi.
Tôi thấy buồn bã, nhưng vẫn nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con là người đây. Mẹ đừng vứt đi mà tội nghiệp!
Nghe vậy, bà thấy thương nên giữ tôi lại nuôi. Đến khi lớn, tôi nghe mẹ than phiền rằng mình chẳng giúp được việc. Thế là tôi bảo mẹ đến xin phú ông cho tôi chăn bò thuê. Tôi chăm bò rất giỏi, con nào con nấy đều no căng bụng. Phú ông lấy làm hài lòng lắm.
Mùa vụ đến, tôi tớ ra đồng làm việc cả. Phú ông liền sai ba cô con gái đem cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ vẻ khinh thường. Chỉ có mình cô Út là tốt bụng, đối đãi với tôi rất lịch sự và tử tế.
Đến cuối mùa ở, tôi xin mẹ đến nhà phú ông hỏi vợ. Mẹ tôi ngạc nhiên lắm, nhưng cũng chiều ý tôi, sắm buồng cau với ít lễ vật đến nói chuyện với phú ông.
Khi về nhà, mẹ nói với tôi rằng phú ông yêu cầu phải chuẩn bị lễ vật mới đồng ý gả vợ cho. Lễ vật gồm có một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Tôi nghe xong, liền động viên mẹ hãy cứ yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi ngạc nhiên vì trong nhà có bao nhiêu là sính lễ. Lại có cả chục giai nhân khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Thế rồi, phú ông gọi ba cô con gái ra hỏi chuyện, chỉ có cô út là bằng lòng.
Tôi vốn là tiên ở trên trời. Do tôi vi phạm thiên quy nên Ngọc Hoàng phạt đầu thai xuống hạ giới, biến thành hình dáng xấu xí. Nay nhận được tình yêu thương của cô út nên được hóa giải. Đến ngày cưới, tôi được trở lại làm người. Khi tôi bước ra, mọi người trong nhà vô cùng ngạc nhiên. Còn mẹ tôi thì vui mừng vì con có được hạnh phúc.
Vợ chồng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Được vợ động viên, tôi đem ngày đèn sách. Khoa thi năm đó, tôi đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ. Trước khi chia tay, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải luôn mang trong người phòng khi cần dùng đến.
Sau nhiều ngày, tôi trở về quê hương. Trên đường đi, thuyền của tôi có ngang qua một hòn đảo. Tôi nghe thấy tiếng gà trống gáy:
- Ò ó o… Phải thuyền quan trạng, rước cô tôi về.
Tôi thấy lạ lắm, liền cho thuyền vào xem. Hai vợ chồng gặp nhau, vui mừng khôn xiết. Vợ tôi kể lại rõ mọi sự tình. Tôi bí mật đưa vợ về nhà. Sau đó, tôi rồi cho mở tiệc mừng. Hai cô chị cũng đến dự. Họ tranh nhau kể chuyện vợ tôi gặp rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Đến khi hết tiệc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị vô cùng xấu hổ, bỏ đi biệt xứ lúc này mới xấu hổ, trốn đi.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 7)
Tôi là Sọ Dừa. Khi mới sinh ra, tôi không có cánh tay, cơ thể tròn trĩnh giống như quả dừa. Mẹ tôi suy nghĩ vứt bỏ, nhưng tôi đã nói:
- Mẹ ơi! Con là một con người! Đừng vứt bỏ con như thế.
Nghe tôi nói, mẹ quyết định nuôi dưỡng tôi và đặt cho tôi cái tên Sọ Dừa. Dù đã lớn lên, tôi vẫn giống như vậy, lăn lông lốc trong nhà. Mẹ tôi thường nhắc nhở:
- Các đứa trẻ ở nhà người ta cũng phải giúp đỡ công việc gia đình ở tuổi 8, còn mày thì sao?
Tôi liền nói với mẹ:
- Làm việc như chăn bò, con cũng có thể. Mẹ hãy xin phép ông cho con đi chăn bò.
Mẹ tôi kinh ngạc nhưng vẫn đến xin phép ông. Từ đó, tôi đi chăn bò thuê cho ông. Hàng ngày, tôi dẫn đàn bò ra đồng, tối về lại dẫn đàn bò về nhà, đàn bò trở nên khỏe mạnh hơn. Ông phép vui mừng.
Trong mùa vụ, tôi làm hết sức mình, ông phép sai ba cô con gái thay phiên nhau mang cơm cho tôi. Hai cô chị tàn nhẫn thường trêu chọc tôi. Chỉ có cô em út hiền lành, quan tâm đến tôi.
Một ngày nọ, khi đàn bò đang ăn cỏ, tôi nghỉ ngơi và biến thành người, ngồi thổi sáo trên lưng trâu. Bất ngờ, tôi nghe thấy tiếng ồn ào. Biết có người, tôi nhanh chóng biến trở lại hình dạng cũ. Ngày qua ngày, lòng tôi dành cho cô em út ngày càng nhiều.
Cuối mùa thu, tôi quay về khuyến khích mẹ đi xin con gái của phú ông làm vợ. Mẹ tôi rất ngạc nhiên, nhưng khi thấy tôi khẩn khoản, bà cũng đồng ý đi xin hỏi phú ông. Khi quay trở về, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải chuẩn bị một chú rừng vàng, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười bình rượu tăm mới chịu gả con gái. Tôi nói với mẹ rằng hãy yên tâm, tôi sẽ tự lo lắng.
Ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng bất ngờ khi nhà bỗng tràn ngập những món quà mà phú ông yêu cầu. Không chỉ thế, còn có mười nữ tử đẹp khiêng theo những món quà sang nhà phú ông. Lúc này, phú ông phải hỏi ba cô con gái xem ai đồng ý. Hai cô chị từ chối, nhưng cô út lại đồng ý.
Đến ngày cưới, tôi sắp xếp một bàn tiệc tráng lệ, gia đình chạy ra chạy vào mừng rỡ. Khi rước dâu, tôi biến thành một chàng trai lịch lãm, tươi sáng để đón cô út về. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi cố gắng học hành và thi đỗ trạng nguyên. Nhà vua đã cho tôi đi sứ. Trước khi ra đi, tôi trao cho vợ một viên đá lửa, một chiếc dao và hai quả trứng gà, nhắc nhở phải giữ những thứ ấy bên mình để sử dụng khi cần.
Thời gian trôi đi, và đến lúc phải trở về. Tôi mong chờ được gặp cô út. Khi thuyền tôi đi qua một hòn đảo, tôi nghe tiếng con gà trống gáy ba tiếng:
- Ò… ó… o… Thuyền quan trạng đang đón cô về.
Nghe như vậy, tôi ra lệnh cho thuyền cập bờ, và tôi lại gặp được vợ mình. Hạnh phúc của đôi vợ chồng được thể hiện rõ ràng. Cô út kể hết mọi chuyện cho tôi nghe. Tôi an ủi và đưa cô về nhà. Tôi tổ chức tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng tôi giấu vợ trong nhà không để ai biết. Hai cô em vợ tranh nhau kể về những rủi ro mà cô gặp phải, tỏ ra rất thương tiếc. Tôi im lặng, chỉ khi tiệc đã kết thúc thì tôi mới gọi vợ ra. Khi thấy em vợ yên bình trở về, hai cô chị liền lẩn trốn đi.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 8)
Tôi là Sọ Dừa. Mẹ thấy tôi không chân, tròn như một quả dừa. Bà buồn bã, toan vứt đi thì tôi bảo với mẹ:
- Mẹ ơi, con là người đấy. Mẹ đừng vứt đi mà tội nghiệp!
Thương tôi, bà giữ lại nuôi. Đến khi lớn, tôi xin mẹ cho đi chăn bò ở nhà phú ông. Tôi chăm bò rất giỏi, con nào con nấy đều no căng bụng. Phú ông lấy làm hài lòng lắm.
Đến vụ mùa, tôi tớ ra đồng làm việc cả. Phú ông sai ba cô con gái đem cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ ra khinh thường tôi. Chỉ có mình cô Út là đối đãi với tôi tử tế.
Cuối mùa ở, tôi xin mẹ đến nhà phú ông hỏi cưới vợ cho mình. Mẹ tôi liền mang buồng cau đến nói chuyện với phú ông.
Đến khi về nhà, mẹ nói với tôi về lễ vật mà phú ông yêu cầu: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Tôi nghe xong, liền động viên mẹ hãy cứ yên tâm.
Đúng ngày hẹn, khi thấy trong nhà có đầy đủ lễ, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên. Vào ngày rước dâu, tôi được trở làm lại người. Thật ra, tôi vốn là tiên ở trên trời. Do tôi vi phạm thiên quy nên Ngọc Hoàng phạt đầu thai xuống hạ giới, biến thành hình dáng xấu xí. Nay nhận được tình yêu thương của cô út nên được hóa giải. Khi tôi bước ra, mọi người trong nhà vô cùng ngạc nhiên. Mẹ tôi thì vui mừng vì con mình có được hạnh phúc.
Tôi và vợ sống với nhau rất hạnh phúc. Nhờ có sự động viên của vợ, tôi học hành chăm chỉ. Tôi đỗ trạng nguyên và được vua cử đi sứ. Trước khi chia tay, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải luôn mang trong người phòng khi cần dùng đến.
Sau nhiều ngày đi sứ, tôi trở về quê hương. Trên đường đi, thuyền của tôi có ngang qua một hòn đảo thì nghe thấy tiếng kêu:
- Ò ó o… Phải thuyền quan trạng, rước cô tôi về.
Tôi cho thuyền vào xem. Hai vợ chồng tôi gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Tôi nghe vợ kể lại chuyện bị hai cô chị hại. Tôi liền đưa vợ về nhà nhưng không cho ai biết, rồi mở tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện vợ tôi gặp rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Đến khi hết tiệc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị vô cùng xấu hổ, bỏ đi biệt.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 9)
Tôi là Sọ Dừa. Khi mẹ sinh ra, tôi không có chân tay, mình mẩy cứ tròn như quả dừa. Bà buồn quá, định vứt tôi đi, thì tôi liền nói:
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.
Vì thương tôi nên mẹ đã để lại nuôi, đặt cho tôi cái tên là Sọ Dừa. Lớn lên, tôi vẫn như lúc nhỏ. Mẹ liền nói với tôi:
- Con nhà người ta báy tám tuổi đã đi ở chăn bò, còn mày chẳng được tích sự gì.
Tôi liền bảo với mẹ:
- Chuyện gì chứ chăn bò con cũng làm được. Mẹ cứ xin phú ông cho con đi chăn bò.
Nghe vậy, mẹ tôi liền đến hỏi phú ông. Từ đó tôi đến ở nhà phú ông. Ngày ngày, tôi lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà, đàn bò béo tốt hẳn ra. Tôi thấy phú ông mừng ra mặt.
Ngày mùa, tôi tớ ra đồng làm hết cả, phú ông bèn sai ba cô con gái thay phiên nhau đem cơm cho tôi. Hai cô chị độc ác nên thường hắt hủi tôi. Chỉ có cô út hiền lành, đối xử tốt với tôi.
Một hôm, tôi biến thành người, ngồi thổi sáo trên lưng trâu thì tiếng động, biết có người nên tôi lại hóa về hình dáng cũ. Từ đó, cô út càng chăm sóc tôi nhiều hơn, có thức ăn ngon lại giấu đem cho tôi.
Cuối mùa ở, tôi liền về giục mẹ đến hỏi con gái phú ông làm vợ. Mẹ tôi sửng sốt lắm, nhưng thấy tôi năn nỉ mãi nên cũng sang hỏi phú ông. Khi trở về, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm mới đồng ý gả con gái. Tôi nói với mẹ cứ yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi trong nhà bỗng có đủ những lễ vật mà phú ông yêu cầu. Không chỉ vậy, còn có chục giai nhân khiêng sính lễ sang nhà phú ông. Phú ông liền hỏi ba cô con gái xem có ai đồng ý, thì chỉ có cô út.
Trong ngày cưới, tôi cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, tôi biến thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú sang đón cô út về làm vợ. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi ngày đêm miệt mài đèn sách và thi đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu, nhà vua cử tôi đi sứ. Trước khi đi, tôi đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, dặn phải giữ luôn các thứ ấy bên mình để có lúc cần dùng đến.
Một hôm có chiếc thuyền đi qua đảo, tôi nghe thấy tiếng con gà trống gáy vang ba lần:
- Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.
Tôi hạ lệnh cho thuyền vào xem, thì gặp lại vợ mình. Vợ chồng đoàn tụ hạnh phúc. Tôi đưa vợ về nhà, mở tiệc mừng, mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai người chị của vợ tôi tranh nhau kể chuyện nàng gặp phải rủi ro, tỏ vẻ thương tiếc lắm. Tôi không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Nhìn thấy em mình đã trở về bình an, họ xấu hổ bỏ về.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 10)
Tôi tên là Sọ Dừa. Ngay từ khi sinh ra, tôi đã có hình dáng không giống ai: không chân, không tay, tròn như quả dừa. Mẹ thấy vậy, quyết định vứt bỏ tôi.
Tuy buồn bã, nhưng tôi vẫn nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con là người đấy. Xin mẹ đừng vứt con đi, thật tội nghiệp!
Nghe như vậy, bà thấy tội nghiệp nên quyết định giữ lại nuôi tôi. Khi lớn lên, tôi nghe mẹ phiền não về việc tôi không thể giúp được gì. Vậy nên, tôi gợi ý mẹ đến xin phép phú ông để tôi đi làm tớ chăn bò. Tôi làm việc chăm chỉ, đàn bò nào cũng no đủ bụng. Phú ông rất hài lòng với tôi.
Khi mùa vụ đến, tôi làm việc cật lực trên cánh đồng. Phú ông sai ba cô con gái mang cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ ra khinh thường. Chỉ có cô út là tốt bụng, đối xử với tôi rất lịch sự và tử tế.
Cuối mùa ở, tôi yêu cầu mẹ đến nhà phú ông để xin lấy vợ. Mẹ tôi rất ngạc nhiên, nhưng vẫn đồng ý, mang theo ít lễ vật đến trao đổi với phú ông.
Sau khi trở về, mẹ nói với tôi rằng phú ông yêu cầu phải chuẩn bị lễ vật mới đồng ý cho cưới vợ. Lễ vật bao gồm một chú rừng vàng, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Nghe xong, tôi động viên mẹ hãy yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi ngạc nhiên khi nhà tràn ngập lễ vật. Còn có cả chục người phụ nữ đẹp mê ly khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Phú ông gọi ba cô con gái ra để hỏi, chỉ có cô út đồng ý.
Tôi từng là một tiên trên trời. Bởi vì tôi vi phạm luật lệ của thiên đình, Ngọc Hoàng đã phạt tôi xuống thế gian, biến hình dạng của tôi thành xấu xí. Nhưng nhờ tình yêu của cô út, tôi đã được giải thoát. Đến ngày cưới, tôi được trở lại hình hài người. Khi bước ra, mọi người trong nhà đều ngạc nhiên không thôi. Còn mẹ tôi thì rất vui mừng vì con tìm được hạnh phúc.
Vợ chồng tôi sống hạnh phúc bên nhau. Dưới sự động viên của vợ, tôi nỗ lực học hành. Khi tốt nghiệp, tôi đỗ trạng nguyên và được vua giao phó công việc đi sứ. Trước khi ra đi, tôi tặng vợ một viên đá lửa, một chiếc dao và hai quả trứng gà, nhắc nhở phải mang theo để sử dụng khi cần.
Sau một thời gian, tôi trở về quê nhà. Trên đường, thuyền của tôi đi qua một hòn đảo. Tôi nghe tiếng gà trống gáy:
- Ò ó o… Thuyền trạng quan, rước cô về.
Tôi cảm thấy lạ lùng, liền cho thuyền cập bờ. Vợ chồng tôi gặp nhau, vui sướng không kìm nén được. Vợ tôi kể chi tiết mọi sự tình. Tôi âm thầm đưa vợ về nhà. Sau đó, tôi tổ chức tiệc mừng. Hai cô chị cũng tham dự. Họ cạnh tranh kể lại những chuyện rủi ro vợ tôi đã trải qua, thể hiện sự thương tiếc. Sau khi tiệc kết thúc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị rất xấu hổ và lẻn đi xa.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 11)
Ta tên là Sọ Dừa - trạng nguyên trẻ tuổi của nước ta. Ta có một gia đình hạnh phúc cùng người vợ dịu hiền. Tuy nhiên, để có được hạnh phúc như ngày hôm nay, ta đã phải trải qua rất nhiều biến cố.
Mẹ của ta mang thai ta sau khi uống nước trong một cái gáo dừa. Mang thai đến khi bố mất, mẹ mới sinh ra ta. Lúc ấy, ta chỉ là một cục thịt đỏ hỏn, không tay và chân. Mới đầu mẹ toan vứt ta đi, nhưng nghe ta nài nỉ, mẹ mới giữ lại và nuôi nấng ta nên người.
Lớn lên, ta xin giúp mẹ đến làm việc cho phú ông. Những lúc chăn bò, ta sẽ trở về hình dáng thật để thổi sáo giúp đàn bò ngoan ngoãn ăn cỏ. Nhờ thế nên chúng ngày càng béo tốt. Cúng chính trong thời gian đó, ta nhận ra con gái út của phú ông là người con gái lương thiện, hiền lành nên muốn cưới nàng làm vợ. Sau khi mẹ ta mang một nải chuối sang làm sính lễ, chỉ có cô út đồng ý làm vợ ta. Thế là ít lâu sau, đám cưới của chúng ta diễn ra. Ngày hôm đấy, ta cũng quyết định trở về hình dáng thật là lấy ra rất nhiều vàng bạc để thêu gia nhân, tổ chức hôn lễ. Điều đó khiến vợ ta rất hạnh phúc còn hai cô chị của nàng thì vô cùng ganh ghét.
Sau hôn lễ, ta dốc sức dùi mài kinh sử để mang vinh hoa về cho gia đình. Kì thi năm đó, ta trở thành trạng nguyên, được vua ban cho chức tước, phủ đệ. Mẹ và vợ ta nhờ thế cũng được hưởng an nhàn. Ít lâu sau, vua cử ta đi sứ. Trước khi đi, ta tính được sẽ có điều chẳng lành xảy ra với vợ, nên dặn nàng đi đâu cũng mang theo quả trứng, dao găm và hòn đá lửa. Quả nhiên, ít lâu sau, hai người chị xấu xa dụ vợ ta đi thuyền rồi đẩy nàng xuống nước. May thay, nhờ các vật dụng ta dặn dò, nàng đã vào được bờ và sống sót được ở đó. Cho đến hôm thuyền của ta đi sứ trở về, gặp được nàng trên đảo thì hai vợ chồng mới được đoàn tụ.
Sau sự kiện đó, hai người chị xấu xa kia đã quá nhục nhã nên bỏ xứ đi xa. Còn hai vợ chồng ta thì chung sống hạnh phúc. Tiếp tục hành thiện tích đức giúp cho bà con khắp nơi.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 12)
Tôi là Sọ Dừa. Mẹ thấy tôi không có chân, tròn như quả dừa. Bà buồn bã, quyết định vứt bỏ tôi. Nhưng tôi đã nói với mẹ:
- Mẹ ơi, con là người đấy. Xin mẹ đừng vứt bỏ con, thật tội nghiệp!
Thương con, bà quyết định giữ lại nuôi. Khi lớn lên, tôi xin mẹ cho đi chăn bò ở nhà phú ông. Tôi làm việc chăm chỉ, đàn bò nào cũng no đủ bụng. Phú ông rất hài lòng với tôi.
Khi vụ mùa đến, tôi làm việc cật lực trên cánh đồng. Phú ông sai ba cô con gái đưa cơm ra đồng cho tôi. Hai cô chị kiêu căng, thường tỏ ra khinh thường. Chỉ có cô út là đối xử với tôi rất tử tế.
Cuối mùa, tôi nhờ mẹ đến nhà phú ông để xin cưới vợ. Mẹ tôi mang theo buồng cau để trao đổi với phú ông.
Sau khi quay lại nhà, mẹ kể về lễ vật mà phú ông yêu cầu: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm. Tôi nghe xong, động viên mẹ hãy yên tâm.
Đúng ngày hẹn, khi thấy nhà có đầy đủ lễ vật, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên. Khi rước dâu về nhà, tôi được trở lại hình dáng người. Thực ra, tôi là một tiên trên trời. Do vi phạm luật lệ của thiên đình, Ngọc Hoàng đã đày tôi xuống hạ giới, biến thành hình dạng xấu xí. Nhưng nhờ tình yêu của cô út mà tôi được giải thoát. Khi bước ra, mọi người trong nhà đều ngạc nhiên. Mẹ tôi thì rất vui mừng vì con tìm được hạnh phúc.
Vợ chồng tôi sống hạnh phúc bên nhau. Dưới sự động viên của vợ, tôi học hành chăm chỉ. Tôi đỗ trạng nguyên và được vua giao phó công việc đi sứ. Trước khi ra đi, tôi tặng vợ một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, nhắc nhở phải mang theo để sử dụng khi cần.
Sau nhiều ngày đi sứ, tôi trở về quê nhà. Trên đường, thuyền của tôi đi qua một hòn đảo, tôi nghe thấy tiếng kêu:
- Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng, rước cô tôi về.
Tôi đưa thuyền vào xem. Hai vợ chồng gặp nhau, vui vẻ mừng rỡ. Nghe vợ kể lại chuyện bị hai cô chị hại, tôi đưa vợ về nhà mà không ai biết, sau đó tổ chức tiệc mừng với bà con ngày trở về. Hai cô chị thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện vợ tôi gặp rủi ro ra vẻ thương tiếc lắm. Khi tiệc kết thúc, tôi mới đưa vợ ra. Hai cô chị vô cùng xấu hổ, bỏ đi biệt.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 13)
Ta tên là Sọ Dừa, dù hình dáng ta rất kì lạ nhưng ta luôn được cha mẹ yêu thương hết mực. Và cái tên Sọ Dừa cũng xuất phát từ chính hình dáng lạ đó của ta.
Ta không muốn cứ mãi lăn lóc ở nhà, mà cũng muốn giúp đỡ cha mẹ. Cho nên ta đi chăn bò cho nhà phú ông. Ngày ngày, ta cũng lăn sau đàn bò ra đồng, tối đến lại lăn sau đàn bò về nhà. Cả đàn bò, con nào con nấy cứ no căng. Phú ông có vẻ mừng lắm!
Vào ngày mùa, cứ có ba cô con gái của phú ông thay phiên nhau đem cơm cho ta. Trong những lần như thế, hai cô chị kiêu kì, ác nghiệt thường hắt hủi ta, chỉ có người em út là đối đãi với ta tử tế. Vì thế tacũng đem lòng cảm mến cô gái tốt bụng ấy.
Đến cuối mùa ở thuê, ta về nhà giục mẹ đến hỏi con gái phú ông về làm vợ. Mẹ ta thấy vậy tỏ ra vô cùng sửng sốt, nhưng thấy ta năn nỉ mãi, bà cũng chiều lòng.
Thấy mẹ ta mang cau đến dạm, phú ông cười mỉa mai:
– Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây.
Mẹ ta đành ra về. Nghe mẹ ta hết lòng khuyên răn, ta chỉ nói rằng cứ để mọi chuyện ta thu xếp. Bởi lẽ ta chẳng phải người phàm trần, những yêu cầu ấy chẳng làm khó được ta. Đúng ngày hẹn, trong nhà có đầy đủ mọi sính lễ, lại có cả gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà của phú ông. Phú ông hoa cả mắt lúng túng gọi ba cô con gái ra hỏi ý. Hai cô chị bĩu môi chê bai ta xấu xí rồi ngúng nguẩy đi vào, chỉ có cô út là cúi đầu e lệ tỏ ý bằng lòng.
Trong ngày cưới, ta cho bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập. Lúc rước dâu, ta liền lột bỏ vỏ bọc xấu xí bấy lâu nay trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú đứng bên cô út. Mọi người thấy vậy ai cũng đều cảm thấy sửng sốt và mừng rỡ.
Từ ngày ấy, hai vợ chồng ta sống với nhau rất hạnh phúc. Ta ngày đêm miệt mài đèn sách và quả nhiên năm ấy, ta đỗ trạng nguyên. Thế nhưng cũng lại chẳng bao lâu sau, ta được vua sai đi sứ. Trước khi đi, ta có linh cảm không lành liền đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà nói là để hộ thân.
Một hôm ta dẹp loạn xong trở về, bỗng nghe thấy có con gà trống gáy to: 'ò… ó… o. Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.'
Ta mới vội cho thuyền vào xem, chẳng ngờ đó chính là vợ mình. Hai vợ chồng gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Đưa vợ về nhà, ta mở tiệc mừng mời bà con đến chia vui, nhưng lại giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai cô chị thấy thế tranh nhau kể chuyện em rủi ro ra chiều thương tiếc lắm. Ta không nói gì, tiệc xong mới cho gọi vợ ra. Hai cô chị nhìn thấy em thì xấu hổ quá, lén bỏ ra về rồi từ đó bỏ đi biệt xứ.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 14)
Sọ Dừa là tên thật mà mẹ đã đặt cho ta hồi còn nhỏ. Có lẽ bởi ta có một hình thể không bình thường như những người khác, nên cái tên cũng khác lạ chẳng giống ai.
Nhưng ta cũng chẳng buồn phiền vì mẹ rất yêu thương ta. Một hôm, ta đang đi trông đàn bò cho nhà phú ông, có anh chàng cũng đi chăn bò lân la trò chuyện và tò mò hỏi rằng: Sọ Dừa ơi, sao cậu lại có cái tên kỳ lạ vậy, sao thân hình cậu lại tròn như thế kia?
Ta liền đáp: Có lẽ vì thân hình tớ tròn như trái dừa nên mẹ đã đặt tên cho tớ như vậy chứ sao. Người bạn tò mò nhìn ta một cách rất kì lạ, rồi một lúc sau, không hiểu sao cậu ta bỏ đi sau đó chẳng bao giờ gặp lại nữa. Bây giờ, ta cũng cảm thây buồn vì có lẽ chẳng ai muốn chơi cùng ta. Ngày ngày, ta vẫn chỉ có đàn bò làm bạn cùng cây sáo thổi véo von. Đàn bò con nào cũng ăn no căng. Thấy ta làm được việc, Phú ông cũng mừng lắm và người vui nhất có lẽ là mẹ, mẹ cảm thấy sung sướng vì đứa con của mẹ giờ đây đã giúp mẹ làm được rất nhiều việc.
Ngày mùa, nhà phú ông bận lắm, tôi tớ ra đồng làm việc nên ba cô con gái phải thay nhau đưa cơm cho ta. Hai cô chị xem ra kiêu kì, ác nghiệt thấy ta xấu xí nên thường trêu chọc, khinh thường. Chỉ có cô Út là có vẻ hiền lành, tính lại hay thương người nên đối đãi với ta rất tử tế, có thứ gì ngon, cô thường giấu đem đến cho ta. Tình cảm giữa cô với ta càng ngày càng sâu nặng khiến ta càng ngày càng cảm động.
Ta quyết định lấy nàng làm vợ. Cuối mùa ta giục mẹ đến nhà phú ông. Lúc đó mẹ vô cùng sửng sốt, nhưng thấy ta năn nỉ và quyết tâm nên cũng chiều lòng.
Khi đến nhà phú ông, ông ta cười mỉa mai và nói với mẹ ta: “Ừ được! Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây”.
Mẹ ta lo lắng và khuyên nhủ ta quên chuyện cưới vợ đi, nhưng ta nói với mẹ con sẽ lo đủ những thứ phú ông yêu cầu. Ta thầm nghĩ ta không phải người phàm trần nên những thứ mà phú ông yêu cầu làm đồ sính lễ thì có gì khó.
Rồi mẹ ta vô cùng ngạc nhiên, vì đúng hẹn trong nhà ta có bao nhiêu sính lễ, lại có cả chục gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Phú ông hoa cả mắt, lão lúng túng nói với mẹ ta: Để ta hỏi con gái ta, xem có đứa nào ưng lấy thằng Sọ Dừa không.
Lão gọi ba cô con gái ra, hỏi lần lượt từng người một. Hai cô chị bĩu môi chê bai. Còn cô Út e lệ, cúi mặt tỏ ý bằng lòng. Phú ông đành phải nhận lễ và gả cô gái út cho ta.
Ngày cưới, trong nhà ta bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập khiến xóm làng vô cùng ngạc nhiên. Để cho người vợ hiền của ta không tủi hổ với thân hình kì dị của ta nên ta đã lột bỏ cái vỏ bọc, trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú cùng vợ ta từ phòng cô dâu đi ra. Thấy vậy mọi người đều sửng sốt, mừng rỡ. Còn hai cô chị cứ trố mắt nhìn theo.
Cô Út là người vợ hiền thảo nên mẹ ta mừng lắm. Cuộc sống của hai vợ chồng ta rất hạnh phúc. Ngày ngày nàng kéo tơ dệt lụa còn ta thì chăm chú đèn sách chờ khoa thi.
Năm ấy ta đã đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu, có chiếu nhà vua sai ta đi sứ. Để đề phòng bất trắc nên khi chia tay ta đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao, hai quả trứng gà và dặn luôn phải giắt trong người, phòng khi dùng đến.
Khi ta dẹp loạn xong trở về, chiếc thuyền ta cắm cờ đuôi nheo lướt qua đảo. Thì bỗng nhiên nghe tiếng gà trống gáy. Ta liền sai quân ghé thuyền vào xem sao. Thuyền vừa cập bến ta vô cùng sửng sốt khi thấy vợ ta thân hình gầy gò, nước da trắng hồng xưa kia đen xạm lại, ta chỉ nhận ra đôi mắt của nàng. Khi thấy ta nàng ôm chầm lấy ta rồi khóc nức nở. Trên đường về, nàng kể lại toàn bộ sự việc về hai cô chị đã hại nàng, về nhà, ta giấu nàng trong buồng rồi mở tiệc ăn mừng để mời bà con đến chia vui. Hai cô chị không hay biết gì, khấp khởi mừng thầm thấy ta hai cô tranh nhau kể chuyện rằng vợ ta xấu số, rủi ro rồi khóc nức nở ra điều thương tiếc. Ta không hề nói gì. Tiệc xong ta gọi vợ ta ra. Hai người chị xấu hổ quá, lẻn ra về lúc nào không ai hay biết và bỏ đi biệt xứ. Từ đó hai vợ chồng ta sống với nhau thật hạnh phúc vô cùng.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 15)
Tôi là Sọ Dừa. Khi mới sinh ra, không có chân tay, mình tròn như quả dừa. Bà buồn quá, định vứt tôi đi, nhưng tôi nói:
- Mẹ ơi! Con là người đấy! Đừng vứt con mà tội nghiệp.
Do mẹ thương yêu, tôi được nuôi dưỡng và đặt tên là Sọ Dừa. Lớn lên, tôi vẫn giữ nguyên vẻ ngoài. Mẹ nhắc nhở:
- Con nhà người ta, bảy tuổi đã phải chăn bò, còn mày chẳng có gì.
Tôi đáp lại mẹ:
- Chuyện gì cũng được, con có thể chăn bò. Mẹ cứ xin phú ông cho con đi.
Nghe lời tôi, mẹ liền đến xin phú ông. Từ đó, tôi đến làm việc ở nhà phú ông. Hằng ngày, tôi dẫn đàn bò ra đồng, về nhà khi trời tối. Đàn bò phát triển mạnh mẽ hơn. Tôi thấy phú ông rất vui vẻ.
Trong mùa vụ, tôi ra đồng làm việc hết sức, và phú ông đã sai ba cô con gái đến mang cơm cho tôi. Hai cô chị thường hành xử tàn nhẫn với tôi, chỉ có cô út hiền lành và ân cần.
Một ngày, khi tôi biến thành người, đang ngồi thổi sáo trên lưng trâu, tôi nghe tiếng động nên nhanh chóng hóa lại thành hình dáng cũ. Từ đó, cô út lại chăm sóc tôi nhiều hơn, thậm chí còn bí mật mang thức ăn ngon cho tôi.
Cuối mùa, tôi vội về nhắc nhở mẹ hỏi con gái phú ông làm vợ cho mình. Mẹ tôi rất sửng sốt, nhưng vì tôi năn nỉ mãi nên cuối cùng cũng đồng ý hỏi phú ông. Khi quay trở lại, bà nói rằng phú ông yêu cầu phải chuẩn bị đủ lễ vật mới đồng ý gả con gái. Tôi an ủi mẹ hãy yên tâm.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi rất ngạc nhiên khi thấy trong nhà có đủ lễ vật theo yêu cầu của phú ông. Không chỉ thế, còn có nhiều phụ nữ mang theo lễ vật đến nhà phú ông. Phú ông ngay lập tức hỏi ba cô con gái xem ai đồng ý, và chỉ có cô út.
Trong ngày cưới, tôi chuẩn bị một bàn tiệc hoành tráng, gia đình và bà con đều hối hả. Khi rước dâu, tôi hóa thành một người đàn ông điển trai và lịch lãm đón cô út về nhà. Hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc. Tôi miệt mài học hành và thi đỗ trạng nguyên. Không lâu sau, tôi được nhà vua cử đi sứ. Trước khi ra đi, tôi trao cho vợ một viên đá lửa, một chiếc dao và hai quả trứng gà, nhắc nhở vợ giữ chúng kỹ để khi cần sẽ dùng đến.
Một ngày, khi thuyền đi qua đảo, tôi nghe thấy tiếng con gà trống gáy ba tiếng:
- Ò… ó… o… Hãy dừng thuyền lại, rước cô về với anh.
Tôi ra lệnh cho thuyền lại gần, và tôi gặp lại vợ mình. Hai vợ chồng gặp nhau trở lại và rất hạnh phúc. Tôi đưa vợ về nhà, tổ chức tiệc mừng và mời bà con đến chia vui, nhưng tôi giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai chị em của vợ tranh nhau kể về rủi ro mà vợ tôi đã trải qua, tỏ ra rất thương tiếc. Tôi không nói gì, chỉ sau khi tiệc kết thúc mới cho vợ ra ngoài. Nhìn thấy vợ đã trở về an toàn, họ cảm thấy xấu hổ và vội vã rời đi.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 16)
Sinh ra trong hình hài khác lạ, không tay, không chân, chỉ có mỗi cái đầu, nên cha mẹ đặt cho tôi cái tên Sọ Dừa. Hôm nay, tôi sẽ kể cho mọi người nghe về câu chuyện của cuộc đời tôi.
Cha mẹ tôi dù tuổi đã lớn nhưng lại chẳng có được mụn con nào. Vào một ngày nọ mẹ phải vào rừng kiếm củi trời nắng mà mẹ lại không kiếm được con sông con suối nào nhưng lại bỗng thấy cái sọ dừa dưới gốc cây nên liền uống. Và thật kì diệu kể từ ngày ấy bà mang thai tôi. Ít lâu sau ba tôi qua đời, mẹ tôi đẻ tôi ra nhưng kì lạ là tôi lại mang một dáng vẻ giống hệt một cái sọ dừa tuy có đầy đủ mắt mũi miệng tai nhưng lại không có tay và chân. Thế nên cái tên Sọ Dừa ra đời từ ngày đó.
Thật ra tôi có thể biến mình thành hình hài người nhưng do thấy chưa phải thời điểm thích hợp nên tôi luôn giấu mẹ mình mà chỉ lén biến thành người khi mà mẹ vắng nhà để có thể thuận tiện cho việc dọn dẹp nhà cửa phụ mẹ. Cho đến một ngày mẹ buồn rầu tâm sự với tôi:
- Nhà của người ta có con biết đi chăn trâu phụ giúp ba mẹ nhưng con mẹ thế này nên con phải chịu khó ở khổ thêm chút rồi tại vì ba đã mất từ khi con sinh nên chỉ có mẹ làm việc nên không được nhiều. Nhà phú ông đang có đàn dê cần chăn mà mẹ lại chẳng thể làm thêm được thì tuổi già sức yếu.
Nghe mẹ nói vậy tôi thương mẹ lắm. Thấy việc chăn dê cũng không có gì khó nên tôi liền bảo với mẹ:
- Mẹ ơi mẹ! tưởng gì chứ chăn dê con cũng có thể làm được. Mẹ hãy đi bảo với phú ông để con đi chăn cho!
Lúc đầu mẹ tôi không yên tâm cho tôi đi nhưng rồi sau bao nhiêu lần năn nỉ mẹ cuối cùng mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi thử làm công việc này. Quả nhiên công việc này không làm khó tôi chút nào bởi đàn dê tôi chăn con nào con nấy đều được no bụng ngày càng béo ra. Mẹ tôi thấy vậy cũng mừng lắm và phú ông có vẻ cũng ưng ý. Thấy nhà phú ông có ba cô con gái xinh đẹp nhất là cô em út vừa xinh đẹp lại nết na hiền lành nên đã đem lòng yêu mến cô.
Và rồi một hôm tôi liền ngỏ ý bảo mẹ đến hỏi cưới nhà phú ông. Mẹ tôi nghe vậy tưởng tôi đùa liền cười nói:
- Con ơi con gái nhà người ta toàn người xinh đẹp cao sang làm sao họ đồng ý gả cho con được! Trai làng đến hỏi đầy mà phú ông có cho đâu.
- Nhưng mẹ ơi lần này con nghiêm túc thật đấy.
Thấy tôi có vẻ nghiêm túc thật nên cuối cùng bà cũng liều mình sang nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe bà nói vậy phú ông liền cười mỉa:
- Nếu như nhà ngươi có thể sắm đầy đủ những lễ vật ta yêu cầu thì ta sẽ đồng ý gả một trong đứa con gái ta cho con trai bà. Sính lễ phải có đủ một chĩnh vàng cốm, có mười tấm lụa đào, có mười con heo béo và có mười thùng rượu tăm. Hơn nữa bà phải có một căn nhà ngói năm gian cho con gái ta ở chứ đời nào lại để cho con gái ta phải ở trong túp lều tranh rách nát kia!
Mẹ tôi trở về nhà và buồn rầu nói với tôi:
- Con trai à phú ông đòi cưới cao lắm làm sao nhà mình có thể đáp ứng được hết chứ. Thôi con hãy từ bỏ ý định này đi
Nghe mẹ kể về những lễ vật mà phú ông yêu cầu tôi liền cười rồi nói:
- Mẹ hãy yên tâm đi con sẽ tìm cách lo được đầy đủ những lễ vật ấy.
Tôi là ai cơ chứ! Tôi là Sọ Dừa cơ mà! Tôi có thể biến được thành người thì cớ sao mấy thư này tôi lại không làm được chứ! Và chỉ sau một đêm tôi đã biên chiếc lều nhà mình thành một ngôi nhà năm gian và đáp ứng đủ những thứ phú ông yêu cầu.Mẹ tôi cũng ngạc nhiên lắm nhưng xét cho cùng bà hạnh phúc và sung sướng hơn cả. Và cuối cùng tôi cũng có thể đường hoàng lấy cô con gái út nhà phú ông về làm vợ.Lễ cưới của chúng tôi được tổ chức rất linh đình. Để cho vợ tôi không phải xấu hổ vì hình hài của chồng tôi đã quyết định biến thành người thật để nàng có thể nở mày nở mặt với mọi người.
Cưới vợ xong tôi quyết định dùi mài kinh sử để tham gia thi Trạng Nguyên. Cuối cùng tôi cũng trở thành Trạng Nguyên nhưng lai phải xa vợ một thời gian vì được vua phái đi sứ. Trước khi chia tay vợ vì lo lắng bất an sợ nàng sẽ gặp phải chuyện gì không hay nên nên đã lấy một con dao cùng một hòn đá đánh lửa và hai quả trứng gà đưa cho nàng và dặn nàng phải đem theo bên mình để phòng thân. Quả thật linh cảm của tôi không sai…
Trên đường trở về sau khi kết thúc thời gian dài đi sứ, khi thuyền của tôi đi qua một hòn đảo, bắt gặp một người phụ nữ đang vãy tay cầu cứu. Tới khi lại gần thì tôi bất ngờ nhận ra người đang cầu cứu đó chính là vợ của mình. Tôi vừa vui mừng vừa lo sợ khi gặp lại vợ tôi. Sau khi hỏi rõ sự tình thì tôi đã rõ, người khiến vợ tôi lưu lạc ở nơi đảo hoang này lại chính là hai người chị gái của nàng. Nghe xong tôi cảm thấy xót xa cho vợ mình bao nhiêu lại hối hận vì đã không ở nhà bảo vệ vợ và càng căm phẫn đối với hai người chị vợ của mình. Khi về đến nhà tôi liền bảo vợ cứ trốn ở trong phòng sau đó sai người đi làm tiệc linh đình mời tất cả mọi người đến. Tất nhiên là gia đình nhà vợ cũng đến và đặc biệt có cả hai người chị của vợ tôi. Sau đó tôi vào phòng và dẫn vơ mình ra bên ngoài. Nhìn thấy vợ tôi hai bà chị đều xanh mặt và sợ hãi. Rồi chẳng nói chẳng rằng hai người họ ngay sau hôm đó đã bỏ đi biệt xứ và không bao giờ trở về nữa. Từ đó hai vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi về sau.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 17)
Tôi là Sọ Dừa, một người không có chân tay khi mẹ sinh ra. Thân thể tôi tròn như quả dừa, và khi đó, bà mẹ của tôi đầy buồn phiền, suy nghĩ về việc nên vứt bỏ tôi. Tuy nhiên, tôi đã nói lên lời đầu tiên:
'Mẹ ơi! Con là người đấy! Mẹ đừng vứt con mà tội nghiệp.'
Và nhờ tình thương của mẹ, tôi được nuôi dưỡng và đặt tên là Sọ Dừa.
Khi tôi lớn lên, mẹ tôi thường trách móc rằng tôi không đạt được bất kỳ tiến bộ nào vào tuổi tám, trong khi các đứa trẻ khác đã bắt đầu tham gia các hoạt động như chăn bò. Tôi không chấp nhận điều này và nói với mẹ:
'Chăn bò cũng không khó. Mẹ có thể xin phú ông cho con đi chăn bò.'
Mẹ tôi đã thực hiện ý tôi và xin phú ông cho tôi được đi chăn bò. Tôi sống cùng với gia đình phú ông và hàng ngày, tôi lăn sau đàn bò ra đồng và về nhà vào cuối ngày. Đàn bò dần trở nên khỏe mạnh và mập mạp hơn, và phú ông rất vui vẻ.
Khi mùa ăn mừng đến, tôi tớ được phép ra đồng làm công việc khắc nghiệt và phú ông gửi ba cô con gái của mình để đem cơm cho tôi. Tuy nhiên, hai cô chị thường hành hạ tôi và chỉ có cô út là đối xử tốt với tôi.
Một ngày nọ, khi tôi đang ngồi trên lưng một con trâu và thổi sáo, tôi nghe thấy tiếng tiến xa. Lo sợ có người đến, tôi nhanh chóng biến thành hình dáng dừa tròn của mình. Từ đó, tôi thường xuyên thay đổi hình dáng của mình để tránh người khác. Cô út thường xuyên chăm sóc tôi và thậm chí giấu thức ăn ngon để cho tôi.
Cuối cùng, tôi quyết định về nhà và yêu cầu mẹ tôi đến hỏi cô út phú ông về việc lấy làm vợ. Mẹ tôi ban đầu ngạc nhiên, nhưng sau đó đồng ý sau khi tôi năn nỉ suốt một thời gian.
Đến ngày hẹn, mẹ tôi rất ngạc nhiên khi trong nhà xuất hiện đầy lễ vật mà phú ông yêu cầu. Không chỉ thế, có một đoàn người mang theo chục lễ vật đi đến nhà phú ông. Khi phú ông hỏi ba cô con gái xem ai đồng ý làm vợ cho tôi, chỉ có cô út đồng ý.
Ngày cưới, chúng tôi đã tổ chức một bữa tiệc hoành tráng, và gia đình và bạn bè đến chúc mừng. Khi rước dâu, tôi đã biến thành một người đàn ông tuấn tú để đón cô út về nhà. Chúng tôi sống hạnh phúc và bên nhau.
Sau một thời gian, tôi học hành chăm chỉ và thi đỗ trạng nguyên. Tôi được nhà vua chọn làm sứ giả. Trước khi đi, tôi tặng cho vợ một hòn đá lửa, một chiếc dao, và hai quả trứng gà, nhắc vợ phải giữ chúng kỹ để sử dụng khi cần.
Một ngày, khi tôi đang đi trên biển, tôi nghe thấy tiếng gà trống gáy ba lần:
'Ò… ó… o… Phải thuyền quan trạng rước cô tôi về.'
Tôi ra lệnh cho thuyền dừng lại và tôi đã tìm thấy vợ mình. Chúng tôi đoàn tụ và sống hạnh phúc. Tôi đưa vợ về nhà và tổ chức một bữa tiệc mừng. Tuy nhiên, tôi đã giữ vợ ẩn trong nhà để tránh sự chú ý của người khác. Hai người chị của vợ thường xuyên kể về những rủi ro mà em gặp phải và tỏ vẻ tiếc nuối. Sau khi tiệc kết thúc, tôi mới cho vợ ra mặt để mọi người biết cô ấy đã trở về an toàn.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 18)
Tôi - Sọ Dừa đã trải qua một cuộc sống đầy gian truân. Mẹ tôi ban đầu không chấp nhận ngoại hình kỳ lạ của tôi: không chân, hình dáng tròn như một quả dừa. Lúc đó, bà muốn vứt bỏ tôi nhưng tôi đã khẩn cầu mẹ không nên vứt tôi đi, tôi là con của bà, là con người thực sự.
Cuối cùng, mẹ tôi đã chấp nhận và quyết định nuôi dưỡng tôi. Khi tôi trưởng thành, tôi xin mẹ cho phép tôi làm tớ chăn bò ở nhà ông phú. Tôi đã làm việc chăm chỉ và nhận được sự hài lòng từ phú ông.
Khi mùa vụ đến, tôi làm việc cật lực trên đồng ruộng. Ông sai ba cô con gái đến mang cơm đến cho tôi. Hai chị gái luôn kiêu căng và coi thường tôi, chỉ có cô út là tử tế và tôn trọng tôi.
Sau khi mùa vụ kết thúc, tôi xin mẹ đến nhà ông phú hộ để xin cưới vợ. Mẹ tôi do dự nhưng cũng đành mang buồng cau và đến gặp ông ta để thương lượng. Khi về nhà, mẹ tôi kể về lễ vật mà ông Phú yêu cầu: một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười vò rượu tăm. Mẹ khuyên tôi từ bỏ, bởi có đủ sính lễ như vậy là không thể. Tuy nhiên, tôi đã động viên mẹ rằng hãy yên tâm vì tất cả sẽ ổn thôi.
Đến ngày hẹn, chợt trong nhà đã sẵn sàng đầy đủ lễ vật, mẹ tôi thất kinh vô cùng. Trong ngày rước dâu, tôi được trở lại hình dáng con người. Sự thật là tôi từ trước đây đã là một tiên ở trên trời. Vì vi phạm quy tắc thiên quy, Ngọc Hoàng đã phạt tôi xuống hạ giới và biến tôi thành hình dạng xấu xí. Nhưng nhờ tình yêu thương của cô út, tôi đã được xóa tội. Khi tôi bước ra, mọi người trong nhà đều kinh ngạc. Mẹ tôi cảm thấy vui mừng vì con của bà có được hạnh phúc.
Vợ tôi và tôi sống hạnh phúc bên nhau. Nhờ sự động viên từ vợ, tôi đã nỗ lực học hành và đỗ Trạng Nguyên, được vua cử đi sứ. Trước khi chia tay, tôi đã trao cho vợ một hòn đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, nhằm giữ trong người để dùng phòng thân.
Sau nhiều ngày đi sứ, tôi trở về quê hương. Trên đường về, khi thuyền của tôi đi qua một hòn đảo, tôi nghe thấy tiếng kêu:
- Ò ó o… Đón thuyền quan trạng, rước cô tôi về.
Tôi đã đưa thuyền vào xem. Vợ chồng tôi hạnh phúc gặp nhau và tràn đầy niềm vui. Tôi lắng nghe vợ kể lại những việc mà hai chị gái đã gây ra. Sau đó, tôi dẫn vợ về nhưng không để ai biết. Chúng tôi mở tiệc mừng với gia đình và người thân. Hai chị gái vui mừng thầm trong lòng, tranh nhau kể chuyện về rủi ro mà vợ tôi đã trải qua và thể hiện sự thương tiếc. Chỉ khi tiệc kết thúc, tôi mới đưa vợ ra khỏi nhà. Hai chị gái cảm thấy vô cùng xấu hổ và rời đi biệt xứ.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 19)
Sọ Dừa là tên thật mà mẹ đã đặt cho tôi khi tôi còn nhỏ. Có lẽ vì tôi có hình thể khác thường, bề ngoài trông giống cái sọ dừa nên cái tên của tôi được sinh ra. Tên cũng giống tôi khác lạ và không giống ai.
Nhưng tôi không cảm thấy phiền lòng vì mẹ yêu thương tôi rất nhiều. Mẹ đã xin cho tôi đi ở chăn bò cho nhà phú hộ. Một ngày nọ, khi tôi đang chăn nuôi bò cho bá hộ giàu có, có một chàng trai cũng đang chăn bò đến trò chuyện và hỏi tò mò: 'Ồ, Sọ Dừa, sao cậu lại có cái tên kỳ lạ như vậy? Và sao thân hình của cậu lại tròn như vậy?'
Tôi trả lời: 'Có lẽ vì thân hình tròn như quả dừa nên mẹ đã đặt tên cho tôi như vậy”. Người bạn tò mò nhìn tôi một cách lạ lùng, sau đó, không hiểu vì lí do gì, anh ta rời đi và tôi chẳng bao giờ gặp lại anh ta. Bây giờ, tôi cảm thấy buồn vì có vẻ như không ai muốn chơi cùng tôi. Hàng ngày, tôi chỉ có bò làm bạn và tiếng sáo vang vọng. Tất cả các con bò đều được ăn no. Phú ông thấy tôi làm việc tốt, ông rất vui mừng, nhưng người vui nhất chắc chắn là mẹ. Mẹ cảm thấy hạnh phúc vì con của mẹ giờ đây đã giúp mẹ nhiều việc.
Vào mùa màng, nhà bá hộ rất bận rộn, và tôi phải đi làm việc ngoài đồng, vì vậy ba cô con gái thay nhau đưa cơm cho tôi. Hai chị gái trông có vẻ kiêu căng và xấu tính, thường trêu chọc và coi thường tôi. Chỉ có cô út dịu dàng đối đãi với tôi rất tử tế và thường lén mang đồ ngon đến cho tôi. Tình cảm giữa cô út và tôi ngày càng sâu sắc, làm tôi cảm mến cô nhiều hơn.
Tôi quyết định cưới cô út về làm vợ. Vào cuối mùa, tôi đã năn nỉ mẹ tôi đến nhà bá hộ. Lúc đó, mẹ rất ngạc nhiên, nhưng thấy tôi cầu xin và quá quyết tâm, mẹ cũng đồng ý.
Khi đến nhà bá hộ, ông ta cười khinh miệt và nói với mẹ tôi: 'Được, nếu muốn cưới con gái tôi, hãy mang đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo và mười vò rượu tăm sang đây.'
Mẹ tôi lo lắng và khuyên tôi quên việc cưới vợ, nhưng tôi nói với mẹ rằng tôi sẽ tự lo đủ những thứ bá hộ yêu cầu. Đối với tôi, một tiên nhân hạ phàm không phải là người bình thường, nên những thứ mà ông yêu cầu chỉ là những vật trang tầm thường, không có gì khó khăn.
Rồi mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi đúng hẹn, trong nhà tôi có đủ số sính lễ mà phú hộ yêu cầu, cùng với hàng chục người thân ở dưới nhà chạy lên để mang lễ vật sang nhà. Ông bá hộ hết sức ngạc nhiên và lúng túng nói với mẹ tôi: 'Hãy để tôi hỏi con gái tôi, xem có ai muốn lấy thằng Sọ Dừa không?'
Ông gọi ba chị gái ra và hỏi từng người một. Hai chị gái bĩu môi chê bai, còn cô út nhút nhát, cúi mặt biểu hiện sự đồng ý. bá hộ không còn cách nào khác, phải chấp nhận lễ vật và kết hôn cô út cho tôi.
Ngày cưới, trong nhà tôi trang hoàng bàn tiệc rất tráng lệ, gia đình và hàng xóm đến đều kinh ngạc. Để không làm cho vợ tôi xấu hổ với hình dáng khác thường của tôi, tôi đã bỏ cái vỏ bọc đó và trở thành một chàng trai tuấn tú, đi cùng vợ tôi từ phòng cô dâu ra. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng. Hai chị gái tôi chỉ còn biểu lộ sự ngỡ ngàng.
Cô út là một người vợ rất tốt. Chúng tôi đã sống hạnh phúc êm đềm cùng với nhau. Sau đó, tôi dùi mài lên kinh ứng thí. Tôi đỗ Trạng Nguyên, được vua cử đi sứ. Để vợ ở nhà lòng tôi bất an vô cùng dặn dò kỹ càng vợ tôi mới lên đường. Một thời gian sau khi đi sứ về đi qua đảo hoang tôi chợt nghe thấy tiếng gà gọi, ghé vào mới nhận ra người vợ của mình cũng ở đây. Nửa vui, nửa buồn chúng tôi cùng nhau đi về. Biết sự tình do hai người chị ghen ghét với vợ tôi, tôi quyết định trừng phạt họ.
Về tới nhà, tôi bảo vợ nấp đi. Tôi mở tiệc ăn mừng chứng kiến cảnh “mèo khóc chuột” của hai cô chị thương tiếc cho vợ tôi. Tức giận tôi dẫn vợ ra, họ cứng họng rồi lủi thủi bỏ đi biệt xứ.
Còn chúng tôi sống hạnh phúc và có hai đứa con, một trai và một gái. Con trai của chúng tôi thừa hưởng ngoại hình của tôi và con gái thì giống vợ tôi. Nhưng quan trọng nhất là chúng tôi luôn có tình yêu và sự đồng hành lẫn nhau. Câu chuyện của tôi nhắc nhở chúng ta không nên đánh giá một người qua hình thể bên ngoài, mà cần nhìn vào tấm lòng và tình cảm bên trong. Ác giả ác báo, chúng ta nên hành thiện, tránh làm điều ác.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 20)
Tôi là Sọ Dừa, được đặt tên như vậy vì hình dáng độc đáo của mình. Dù không có tay, không có chân, chỉ có cái đầu duy nhất, nhưng tôi luôn được cha mẹ yêu thương. Hôm nay, tôi muốn kể cho mọi người nghe về cuộc đời của mình.
Ngày ấy, khi cha mẹ tôi đã già nhưng họ không có con. Một ngày nọ, mẹ tôi đi vào rừng để kiếm củi trong ánh nắng mặt trời. Mẹ tôi tình cờ tìm thấy một cái sọ dừa dưới gốc cây và quyết định uống nước từ đó. Kỳ diệu là từ ngày đó, mẹ tôi mang thai tôi. Ít lâu sau, cha tôi qua đời và mẹ sinh ra tôi. Tuy nhiên, kỳ lạ là tôi mang hình dáng giống hệt một cái sọ dừa với đầy đủ mắt, mũi, miệng và tai nhưng thiếu đi tay, chân. Vì vậy, tôi được gọi là Sọ Dừa.
Thực tế, tôi có thể biến hình thành hình dáng con người, nhưng vì chưa đến thời điểm thích hợp, tôi luôn giữ bí mật và chỉ biến hình khi mẹ tôi không có mặt để giúp đỡ công việc nhà. Tuy nhiên, một ngày nọ, khi mẹ tôi đang buồn và tâm sự với tôi. Nhà của người khác có con biết đi chăn trâu giúp ba mẹ, nhưng vì tôi không có tay cũng chẳng có chân nên không thể làm gì. Sau khi ba mất từ khi tôi còn nhỏ, chỉ có mẹ làm việc, nhưng do tuổi già,sức yếu mẹ không thể làm thêm được nhiều. Nhà thì càng lúc càng nghèo. Nghe mẹ nói như vậy, tôi rất thương mẹ. Tôi liền nói với mẹ rằng:
- Mẹ ơi, con có thể chăn bò được đấy. Mẹ hãy nói với phú ông để con đi chăn cho ông ấy!
Ban đầu, mẹ không yên tâm để tôi làm công việc đó, nhưng sau nhiều lần năn nỉ, cuối cùng mẹ cũng đồng ý để tôi thử. Công việc chăn bò không khó gì đối với tôi. Tôi chăm sóc và thổi sáo cho đàn bò nghe, chúng ngày càng trở nên khỏe mạnh và béo tốt. Mẹ tôi rất vui và phú ông cũng hài lòng. Trong nhà phú ông có ba cô con gái, họ thay phiên mang cơm cho tôi. Nhưng hai cô chị tỏ ra khinh rẻ, coi thường tôi nghèo khó lại nhìn kì dị. Chỉ có cô út hiền lành đối xử với tôi rất chân thành. Tôi đã có tình cảm đặc biệt với cô em út với nét hiền lành và xinh đẹp ấy.
Rồi một ngày, tôi nói với mẹ rằng tôi muốn cưới cô gái trong nhà phú ông. Mẹ tôi nghe thấy như đùa, cười và nói:
- Con ơi, con gái nhà người ta xinh đẹp và gia đình họ cao sang, làm sao họ đồng ý gả cho con được! Nhiều chàng trai trong làng đã đến hỏi nhưng phú ông đều từ chối.
- Nhưng mẹ ơi, lần này con nghiêm túc thật đấy! - Tôi đáp.
Thấy tôi thật sự nghiêm túc, cuối cùng mẹ cũng quyết định đến nhà phú ông hỏi cưới cho tôi. Nghe mẹ nói như vậy, phú ông chỉ cười nhạo:
- Nếu như nhà con có thể chuẩn bị đầy đủ những lễ vật theo yêu cầu của ta, ta sẽ đồng ý gả một trong con gái ta cho con trai của con. Lễ vật bao gồm một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con heo béo và mười thùng rượu tăm. Hơn nữa, nhà con phải có một căn nhà ngói năm gian để con gái ta ở, ta không thể để con gái ta sống trong túp lều rách nát như vậy!
Mẹ tôi về nhà với tâm trạng buồn bã và nói với tôi:
- Con trai ơi, phú ông yêu cầu quá cao, làm sao nhà mình có thể đáp ứng hết được. Thôi con hãy từ bỏ ý định này đi.
Nghe mẹ kể về những lễ vật mà phú ông yêu cầu, tôi chỉ cười và nói:
- Mẹ hãy yên tâm, con sẽ tìm cách để có đủ những lễ vật đó.
Mẹ nghe nhưng ngờ vực, tưởng tôi nói cho vui nhưng bỗng đến ngày đưa sính lễ. Tôi biến ra vàng bạc, gia nhân,... trong nhà, tôi còn biến lều nhà thành một ngôi nhà năm gian để đáp ứng đủ yêu cầu của ông phú. Mẹ tôi cũng rất ngạc nhiên, nhưng cuối cùng bà ấy rất hạnh phúc và sung sướng. Tôi cưới vợ và tổ chức lễ cưới hoành tráng. Để không làm vợ tôi xấu hổ vì hình dạng của tôi, tôi quyết định biến thành người thật.
Sau khi kết hôn, tôi quyết định nghiên cứu kinh sử để tham gia thi Trạng Nguyên. Cuối cùng, tôi trở thành tân Trạng Nguyên và được vua phái đi sứ. Trước khi đi, lúc chia tay vợ, vì lo lắng và e ngại rằng cô khi ở nhà bị kẻ gian hãm hại, tôi đã trao cho cô ấy một con dao, một hòn đá để đánh lửa và hai quả trứng gà và dặn cô ấy mang theo để phòng thân. Thật đúng như linh cảm của tôi...
Trên đường trở về sau thời gian dài đi sứ, khi thuyền của tôi đi qua một hòn đảo, tôi thấy một người phụ nữ đang cầu cứu. Khi tôi lại gần, tôi bất ngờ nhận ra đó chính là vợ tôi. Tôi vừa vui mừng vừa lo sợ khi gặp lại cô ấy. Sau khi nghe cô ấy kể, tôi hiểu rằng hai người chị gái của cô ấy đã khiến cô ấy bị lạc ở hòn đảo này. Tôi cảm thấy xót xa cho cô ấy và hối hận vì không ở bên cô ấy để bảo vệ. Tôi cảm thấy tức giận với hai người chị vợ của mình. Khi tôi trở về nhà, tôi bảo cô ấy trốn vào phòng và mời mọi người đến dự tiệc linh đình. Cả gia đình cô ấy, kể cả hai chị gái, đến dự. Sau đó, tôi dẫn vợ tôi ra ngoài. Nhìn thấy cô ấy, hai chị gái cô ấy trở nên xanh mặt và sợ hãi. Không nói thêm một lời, hai người họ đã rời đi và không bao giờ quay trở lại. Từ đó, vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi sau đó.
Viết bài văn em đóng vai sọ dừa kể lại câu chuyện (Mẫu 21)
Tôi là Sọ Dừa, một đứa trẻ sinh ra với ngoại hình đặc biệt, không chân, không tay và có hình dạng tròn như một quả dừa. Mẹ tôi thấy tôi như vậy, cảm thấy buồn và muốn vứt bỏ tôi. Nhưng tôi cất tiếng cầu xin mẹ giữ lại mình vì mình là con người. Nghe điều này, mẹ đã thương cảm và quyết định giữ lại tôi, nuôi dưỡng tôi lớn lên.
Khi tôi trưởng thành, tôi nghe mẹ than phiền rằng tôi chẳng thể giúp đỡ gia đình. Vì thế, tôi đề nghị mẹ đến xin phú ông cho tôi làm công chăn bò. Tôi chăm chỉ và thành thạo công việc, đảm bảo bò đều được no căng bụng. Phú ông rất hài lòng với tôi.
Trong mùa vụ, tất cả người làm đều đi làm công cả nên phú ông sai ba cô con gái đến mang cơm cho tôi. Hai chị gái đầu luôn tỏ ra kiêu căng và khinh thường tôi xấu xí nghèo hèn, chỉ có cô út là tốt bụng, đối xử với tôi lịch sự và tử tế. Cuối mùa vụ, tôi quyết định xin mẹ đi đến nhà phú ông để xin lấy cô út làm vợ. Mẹ tôi lấy làm ngạc nhiên, nhưng thương tôi nên đành liều đồng ý đến nhà phú ông, mang theo buồng cau và ít lễ vật để nói chuyện cưới xin với ông.
Phú ông nghe chuyện tôi muốn hỏi cưới thì cười giễu cợt và thách cưới rất cao, tin chắc tôi không có nổi. Đến mẹ tôi còn khuyên tôi nên từ bỏ, tuy thương con nhưng mẹ không đủ khả năng cưới vợ cho tôi. Nhưng tôi an ủi mẹ và nói mẹ đừng lo.
Khi đến ngày giao sính lễ, mẹ tôi bất ngờ với số lượng lễ vật trong nhà. Một đoàn người tùy tùng dẫn đường mang theo hàng chục món quà sang nhà phú ông. Sau đó, phú ông gọi ba cô con gái ra để hỏi ý kiến và chỉ có cô út đồng ý.
Thực ra, tôi là một tiên ở trên trời, nhưng vì vi phạm quy tắc thiên quyết, Ngọc Hoàng đã phạt tôi xuống hạ giới và biến thành hình dạng xấu xí. Nhưng nhờ tình yêu và lòng tốt của cô út, tôi được giải thoát. Vào ngày cưới, tôi trở lại hình dạng người. Khi tôi xuất hiện, mọi người trong nhà đều ngạc nhiên riêng mẹ tôi vô cùng hạnh phúc vì tôi có được cuộc sống vui vẻ.
Vợ chồng tôi sống cùng nhau hạnh phúc. Dưới sự động viên của vợ, tôi đã tiếp tục học hành. Khi kỳ thi Trạng Nguyên đến, tôi đã đỗ và được vua bổ nhiệm làm sứ giả. Trước khi đi, tôi đã trao cho vợ một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng gà, nhằm bảo vệ bản thân khi cần thiết.
Sau một thời gian dài, tôi trở về quê hương. Trên đường trở về, tàu của tôi đi qua một hòn đảo. Tôi nghe tiếng gà trống gáy:
- Ò ó o... Thuyền trạng đã đến, hãy đón cô tôi về.
Tôi quyết định đưa thuyền vào đảo để xem xét. Khi tôi đến, hai vợ chồng vui mừng không kìm nén được niềm hạnh phúc. Vợ tôi chi tiết kể lại toàn bộ sự tình cho tôi. Tôi quyết định giữ bí mật và dẫn vợ về nhà một cách kín đáo. Sau đó, tôi tổ chức một buổi tiệc mừng tại nhà. Cả hai chị gái tôi cũng đến tham dự. Họ tranh nhau kể câu chuyện về rủi ro mà vợ tôi đã trải qua, biểu hiện sự thương tiếc. Khi tiệc kết thúc, tôi dẫn vợ ra khỏi nhà. Hai chị gái cảm thấy vô cùng xấu hổ và lúc này mới thực sự xấu hổ, nên họ lặng lẽ rời đi, rời xa quê hương. Từ đó tôi và vợ hạnh phúc mãi mãi về sau