Top 35 mẫu Viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh

Sinx.edu.vn xin giới thiệu tới các em 35 mẫu Viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnhv giúp các em làm bài văn có nhiều cách viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh đa dạng hơn được điểm tốt trong môn Ngữ văn.

1 72 lượt xem


Viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh

I) Dàn ý viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh

Dàn ý viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh (Mẫu 1)

1. Mở bài

Giới thiệu vấn đề mà chúng ta sẽ thảo luận.
2. Thân bài

a. Khía Cạnh:
- Là một hành vi mang đặc điểm tiêu cực và có phần hơi kém lương tâm, tiểu nhân.
- Nịnh bợ là hành vi sử dụng lời nói dễ nghe, lịch sự, và hoa mỹ một cách quá đà, đôi khi kèm theo những lời khen nhằm mục đích lợi ích cá nhân, thậm chí là sự thủ đoạn để bảo vệ những người ở vị trí cao hơn, nhằm đạt được những ưu tiên cho bản thân.

b. Dấu hiệu và hậu quả:

* Dấu hiệu:

- Trong lĩnh vực giáo dục:
+ Học sinh tài năng với khả năng giao tiếp tốt thường nhận được sự yêu quý và thậm chí là sự 'ghen tị' từ các bạn cùng lứa.
=> Có thể tạo ra căng thẳng tinh thần, xích mích, và sự chán nản trong quá trình học tập cho những học sinh khác.

- Trong môi trường công ty, văn phòng:
+ Lí do: Lãnh đạo có thể có những tâm lý phổ biến như không chấp nhận phê phán, không muốn ai vượt mình, mong muốn sự tôn sùng, và thường tỏ ra xuất sắc hơn người khác. => Điều này tạo cơ hội cho những người giỏi nịnh bợ.
+ Người được khen thường được đối xử tốt hơn, trong khi người có thực lực thực sự có thể bị bỏ qua, gây chán nản trong nhóm nhân viên.
=> Có ảnh hưởng đến uy tín của lãnh đạo, họ khó có được sự tôn trọng từ nhân viên, cũng như mất khả năng đánh giá và định giá năng lực khi chìm đắm quá sâu trong sự nịnh bợ.

* Hậu quả:
- Gây ra tác động tiêu cực đến cộng đồng, làm mất ổn định trong môi trường học tập, công việc, ...
- Che lấp những giá trị thực sự, làm trở ngại cho việc nhận ra và sửa sai của nhiều người quản lý, nhân viên, ...
- Mất đi ý nghĩa của lời khen, tình cảm đồng đội, khiến cuộc sống trở nên quá hào nhoáng, con người sống trong một thế giới hư cấu, không thể phát triển bản thân.

- Đối với những người thường xuyên nịnh bợ:
+ Buộc phải giữ vẻ ngoại hình giả dối, mặc dù có thể đạt được mục tiêu cá nhân nhưng phải sống trong mây gió giả tạo, không thể trung thực với bản thân.
+ Khó có thể thu hút sự tin tưởng và tình cảm của những người xung quanh.
3. Kết bài

Đưa ra nhận định tổng quan.

Nịnh bợ và tâng bốc, thói xấu khó trừ ...

 

II) Các bài văn mẫu viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh

Viết văn trình bày suy nghĩ về thói xu nịnh (Mẫu 1)

 

'Dẫu lời nói có thể đẹp đẽ nhưng phải là chân lý, lựa lời nói để hòa mình với người khác' - điều mà cha ông đã truyền dạy qua thời gian. Nhưng hiện nay, nhiều người đã quên mất giá trị này, chỉ chú trọng đến việc nói những 'lời đẹp' mà không quan tâm đến sự chân thật. Điều này dần trở thành thói quen xấu, khiến mọi người sống trong một thế giới của những lời nịnh bợ, không nhận ra sự thật đằng sau vẻ ngoài hoa mỹ. Sự khen ngợi cũng trở nên phổ quát và mất giá trị, khiến chúng ta suy nghĩ và lo lắng nhiều hơn.

Đầu tiên, nói về illogical điểm của sự nịnh bợ, chúng ta cần đồng thuận rằng đây là hành động tiêu cực, đầy tính tiểu nhân. Thực tế, nịnh bợ xuất hiện từ xa xưa, khi con người phải đối mặt với cấp bậc xã hội và những người ở vị trí thấp thường sử dụng những từ ngữ dịu dàng, lời nói hoa mỹ, thậm chí là những lời khen tặng không có thật, chỉ để thu hút sự chú ý và ủng hộ từ những người ở vị trí cao hơn. Mục tiêu cuối cùng của sự nịnh bợ là chi phối tâm lý và tình cảm của những người thích được tán tụng, người mê vinh quang, họ không phân biệt giữa sự thật và giả mạo hoặc thậm chí giả vờ không nhận ra để thỏa mãn lòng tham vọng của mình, nằm trong cảm giác hoan nghênh và tán dương.

Ngày nay, sự nịnh bợ trở thành hiện thực không chỉ ở mọi ngóc ngách, mọi lứa tuổi và mọi quốc gia, mà còn xuất hiện mỗi khi có sự phân biệt xã hội. Mặc dù không phải là một loại bệnh lây truyền, sự nịnh bợ mang lại những hậu quả tiêu cực, tác động lớn đến các mối quan hệ xã hội và công bằng đánh giá năng lực. Ví dụ, trong hệ thống giáo dục, học sinh biết cách nói mềm lòng thầy cô thường nhận được sự quan tâm đặc biệt, thậm chí là sự thiên vị trong quá trình thi cử, hoặc được ưu tiên trước những sai lầm phạm pháp. Dẫn đến tâm lý của những học sinh khác bị ảnh hưởng nặng nề, cảm thấy bất công và thiếu công nhận về khả năng của mình, tạo ra môi trường xung đột và chán nản trong học tập.

Trong môi trường công sở, nịnh bợ trở thành một hành vi thường xuyên và thậm chí trở thành một phong tục trong văn phòng. Nguyên nhân chủ yếu đến từ tâm lý của những người lãnh đạo ở vị trí cao, họ không muốn bị chỉ trích, luôn mong muốn sự tôn trọng và thích được coi là xuất sắc. Điều này tạo điều kiện cho những người giỏi nịnh bợ, vì họ biết cách nói những từ ngữ lấy lòng, đáp ứng tất cả mong muốn của lãnh đạo. Môi trường công sở thường chứng kiến những lời khen vô nghĩa như khen vẻ ngoại hình của sếp, khen con sếp giỏi, khen vợ sếp xinh đẹp, hoặc những câu nói hài hước như 'Sếp thì tuyệt vời, chúng tôi không đủ tài cán để sánh kịp sếp'. Những lời khen này làm tăng sự thiện chí đối với người được khen, tạo điều kiện cho họ nhận được sự đối xử ưu ái và làm mất cơ hội cho những người thực sự có tài năng. Ảnh hưởng này không chỉ đến uy tín của cấp trên, mà còn khiến họ mất khả năng đánh giá và nhận thức đúng đắn về năng lực khi đắm chìm quá sâu trong lời khen nịnh.

Có thể khẳng định rằng sự nịnh bợ là một dạng hủy hoại đạo đức với vẻ bề ngoài của sự tử tế, đưa người ta vào tình trạng mê muội và kiểm soát, thậm chí trở thành mối đe dọa không lường trước được. Nhìn vào lịch sử, nạn nịnh thần đã gây sốc cho nhiều triều đại, từ Hòa Thân thời Càn Long cho đến Dương Quốc Trung thời Đường Minh Hoàng. Đây là những tên giỏi nói, nói lời hay để làm mờ mắt vị lãnh đạo và đồng thời lợi dụng tình huống để đào tạo tầng lớp dưới. Ví dụ ở Việt Nam, Trần Dụ Tông, với tình yêu thích rượu chè và ham mê vinh quang, đã bị những kẻ giỏi nịnh bợ như Chu Văn Văn lừa dối đến 7 lần. Những cố gắng tránh khỏi sự thật đã dẫn đến sự suy tàn của triều đại Trần.

So với thời đại trước, hiện nay, hậu quả của sự xu nịnh có vẻ không gây ra những hệ lụy đáng kể, nhưng nó vẫn tạo ra những ảnh hưởng tiêu cực đối với cộng đồng, gây rối loạn trong môi trường học tập, giáo dục, và hành chính công. Nó làm mất đi những giá trị ý nghĩa, cản trở quá trình nhận thức và sửa sai của nhiều cán bộ, công chức, khiến lời khen tặng trở nên không còn giá trị, sự tán dương giữa con người mất đi ý nghĩa, khiến cuộc sống trở nên quá hào nhoáng. Còn đối với kẻ thường xuyên xu nịnh bợ, họ phải sống trong cái vỏ giả dối, trở thành nụ cười giả tạo, dù có đạt được mục đích cá nhân nhưng phải đối mặt với sự khinh miệt của người khác, và khi sự giả tạo bị lộ ra, họ sẽ trở thành những kẻ tiểu nhân bị bỏ rơi.

Đời sống hãy tránh xa thói quen xu nịnh, hãy sống chân thật với bản thân, mỗi từ ngôn của chúng ta đều nên mang ý nghĩa. Khen ngợi cần phải chân thành, thông minh khi chỉ ra nhược điểm của người khác, khiêm tốn khi nhận lời tán dương, chấp nhận đánh giá và nhận xét về chính bản thân mình. Hãy nhớ câu nói của Tuân Tử: 'Người chê ta phải là thầy vì họ hiểu biết hơn, người khen ta phải là bạn vì họ hiểu ta. Còn kẻ nịnh bợ là kẻ thù của ta'.

1 72 lượt xem