Top 35 mẫu Viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân

Sinx.edu.vn xin giới thiệu tới các em 35 mẫu Viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân giúp các em làm bài văn có nhiều cách viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân đa dạng hơn được điểm tốt trong môn Ngữ văn.

1 92 lượt xem


Viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân

I) Các bài văn mẫu viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân

Viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân (Mẫu 1)

Anh Thơ là một nhà thơ nữ nổi tiếng của văn học Việt Nam, để lại nhiều tác phẩm hay và ý nghĩa như Theo cánh chim câu, Đảo ngọc hay Hương Xuân,... Thơ của bà gợi lên trong lòng người sự nhẹ nhàng, sâu lắng và đậm chất quê hương. Đọc thơ của Anh Thơ, ta bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của thiên nhiên, của quê hương trong những điều bình dị, hằn sâu trong cuộc sống hàng ngày. Bài thơ 'Chiều xuân' trong tập thơ 'Bức tranh quê' là một tác phẩm về bức tranh quê vào buổi chiều xuân yên bình và dịu dàng như thế.

'Mưa bụi nhẹ nhàng trên bến hoang vu
Chiếc đò nằm yên dưới dòng sông trôi'

Một buổi chiều xuân mang dáng vẻ hơi buồn, vẫn yên bình nhưng thiếu chút phấn khởi so với những mùa xuân trong thơ Xuân Diệu hay Nguyễn Bính. Những hạt mưa bụi bay bổng trong làn gió nhẹ, mưa đậm đà mà đầy dịu dàng, không quá lớn cũng không quá nhỏ, mưa nhẹ nhàng đi qua bến cỏ trống trải của dòng sông.

Và có lẽ mưa đang nghỉ chân tại bến, để ngắm nhìn dòng sông, nơi con đò yên nghỉ dưới dòng nước trôi 'yên bình', sau một ngày dài làm việc, con đò dường như mệt mỏi, cho phép bản thân 'nghỉ ngơi' một chút, thả mình vào dòng nước êm đềm, không quan tâm sông kia có sóng vỗ hay không. Không gian bao la với bầu trời, dòng sông, rộng lớn nhưng mang nét buồn bã, yên tĩnh đặc biệt.

'Quán tranh yên bình giữa cảnh lặng lẽ
Cạnh chòm xoan hoa tím rụng bên bờ'

Cảnh vật xa dần lại gần, quán tranh những ngày đông đúc thì khi gần hết lại trở nên im lặng, hoang vắng, quán tranh đang 'yên bình giữa cảnh lặng lẽ' thể hiện sự cô đơn, yên tĩnh, buồn bã. Có lẽ đó là hình ảnh của người thi sĩ đơn độc, thưởng thức cảnh quê giữa không gian bao la.

Những cánh hoa xoan tím rơi rụng 'phơi phới' theo làn gió xuân nhẹ nhàng, sắc tím nhạt của hoa chỉ làm tôn thêm vẻ hoang dại của cảnh vật. Cuối ngày, thiên nhiên có lẽ đã mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi, không còn sôi động, hào hứng như buổi bình minh hay trưa năng động.

Bức tranh xuân qua bốn câu thơ đầu không mang nỗi buồn u ám, hoang tàn, mà là một loại buồn đẹp, lãng mạn, nét buồn ấy hiện hình trong mưa, trong con đò, trong mái hiên hay cánh hoa, đều đong đầy mơ màng, thương mến.

'Ngoài đường đê cỏ non mượt mà uốn quanh,
Đàn sáo đen sà xuống chầm chậm rặn rỡ'
Những chiếc bướm lượn lờ rủ bóng trước gió,
Những con trâu bò lười nhác gác đầu chắp mặt ướt mưa'

Làng quê Việt Nam từ lâu đã liên kết với bức tranh của cánh đồng rộng lớn, với những triền đê xanh mướt mỗi khi bình minh về. Triền đê xuất hiện trong thơ Anh Thơ như một hình ảnh đẹp đẽ, cảnh cỏ non 'mềm mịn' như đang rủ nhau chào đón ánh nắng, mọc rợp cả bờ đê xanh mướt, tươi mới mơn mởn.

Đàn sáo đen cũng bị cuốn hút bởi vẻ tươi mới của cỏ non khi hạ cánh xuống màu xanh mướt. Chúng đang tìm kiếm thức ăn, đang lao động, nhưng âm nhạc của chúng lại trở nên dịu dàng, như những đứa trẻ đang vui đùa, tìm kiếm thức ăn trên cánh đồng xanh dưới chân mình. Cảnh tượng này thực sự yên bình và thư thái!

Những chú bướm nhẹ nhàng vỗ cánh giữa bầu trời yên bình, trong tiếng gió nhẹ nhàng. Đôi cánh mong manh ấy lượn lờ mềm mại và duyên dáng.

Ở triền đê, những chú trâu, chú bò 'thong thả cúi ăn mưa', vào cuối chiều, khi những giọt mưa rơi nhẹ nhàng xuống mặt đất, trâu bò ăn cỏ như thưởng thức vị ngọt ngào của mưa từ trời. Sự yên bình của cảnh vật trước đó dần được thay thế bằng những hoạt động của loài vật, làm cho cảnh vật trở nên sống động hơn.

'Trong cánh đồng lúa xanh tươi và ướt đẫm,
Lũ cò con liên tục vụt bay lên,
Làm cho cô gái yếm thắm giật mình,
Khi đang cúi xuống cày cỏ trong ruộng sắp ra hoa.'

Đồng lúa quê hương xanh mướt được tận hưởng làn mưa xuân dịu dàng, lúa ngấm nước từng giọt mưa trên lá. Những chú cò trắng nô đùa giữa những cánh đồng lúa xanh tươi, liên tục bay lên để thưởng ngoạn không khí trong lành của mùa xuân tươi đẹp.

Đẹp nhất là hình ảnh những người nông dân cật lực làm việc, chăm chỉ cày cấy, có lẽ 'cô gái yếm thắm' đang tập trung vào công việc của mình khi bất ngờ có chú cò bay qua khiến nàng bật dậy. Thửa ruộng sắp ra hoa chính là thành quả của công việc chăm sóc ruộng sau những ngày làm việc vất vả.

Còn gì tuyệt vời hơn khi một bức tranh tái hiện cảnh vật và con người. Bức tranh nghệ thuật về chiều xuân đậm đà và đẹp đẽ của quê hương Việt Nam, là biểu tượng của tâm hồn dân tộc. 'Chiều xuân' của Anh Thơ như một bản giao hưởng đầy yêu thương và tự hào dành cho đất nước, là nguồn cảm hứng và niềm tự hào cho mỗi người, là điều làm cho tâm hồn chúng ta trở nên giàu đẹp hơn trong cảnh vật bình dị của làng quê Việt Nam.

Cảm nhận về bài thơ Chiều Xuân hay nhất ...

 

Viết bài văn nêu cảm nhận của em về bức tranh Chiều xuân (Mẫu 2)

Anh Thơ là một nữ thi sĩ nối tiếng của văn học Việt Nam, bà để lại cho đời nhiều tác phẩm hay và có giá trị, có thể kể tới Theo cánh chim câu, Đảo ngọc hay Hương Xuân,.... Thơ bà mang thương nhớ cho người thưởng thức bởi sự nhẹ nhàng, sâu lắng và đậm dư vị của tình quê. Đến với thơ Anh Thơ, ta bất chợt lắng lòng mình lại để cảm nhận vẻ đẹp của vạn vật, của quê hương từ những điều dung dị, đời thường. Bài thơ 'Chiều xuân' trích trong tập thơ 'Bức tranh quê' là một thi phẩm về bức tranh quê chiều xuân đầy yên bình và dịu ngọt vị như thế.

'Mưa bụi êm êm trên bến vắng
Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi'

Một chiều mùa xuân có chút gì đó đượm buồn, vẫn bình lặng yên ả thế thôi nhưng bầu không khí có phần thiếu tươi vui như bao mùa xuân trong thơ Xuân Diệu hay Nguyễn Bính. Làn mưa bụi bay bay 'êm êm' trong cơn gió nhẹ, mưa cũng thân thương mà đầy dịu dàng, không quá nặng hạt cũng chẳng phải mang giông tố, mưa mơ màng êm ả đi qua bến vắng của dòng sông.

Và có lẽ mưa cũng đang dừng chân nơi bến đỗ đế ngắm dòng sông thơ', nơi có con đò nằm 'im lìm' lặng lẽ, sau một ngày dài làm việc, con đò dường như cũng mệt mỏi, đành cho phép bản thân 'biếng lười' đôi chút, thả mình dưới dòng nước mênh mang, mặc kệ sông kia có bồng bềnh sóng nhỏ. Không gian có trời, có sông, cao rộng mà phảng phất buồn bởi chút trống trải, yên tĩnh lạ thường.

'Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng
Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời'

Cảnh vật xa xa dần lại gần hơn, quán tranh những ngày sớm mai vốn đông vui thì khi ngày gần tàn lại đầy im ăng, tịch liêu, quán tranh đang 'im lìm trong vắng lặng' gợi sự cô đơn, lặng lẽ, hiu hắt buồn. Đó phải chăng còn là hình ảnh người thi sĩ đang một mình thưởng thức cảnh quê hương giữa khung cảnh mênh mang.

Cánh hoa xoan tím rụng 'tơi bời' theo làn gió xuân nhẹ nhàng, sắc tím nhạt màu của cánh hoa càng làm tăng thêm vẻ hoang hoải nơi cảnh vật. Chiều cuối ngày, thiên nhiên phải chăng đã mệt mỏi, muốn ngơi nghỉ, mà không còn rộn ràng, háo hức, sức sống tươi vui như những buổi sớm bình minh hay khi ngày trưa sống động.

Bức tranh xuân qua bốn câu thơ đầu có buồn nhưng không phải là cái buồn của bi lụy, hoang tàn mà là nét buồn lãng mạn, nên thơ, nét buồn thấm vào mưa, vào con đò, vào mái tranh hay cánh hoa đều mang cá sự mơ màng, thương mến.

'Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ,
Đàn sáo đen sà xuống mố vu vơ'
Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió,
Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa'

Làng quê việt Nam tự bao đời gắn với cánh đồng mênh mông rộng lớn, những triền đê xanh mát mỗi chiều về. Triền đê bước vào thơ Anh Thơ cũng đẹp đẽ đến nao lòng, những áng cỏ non ' biếc' như đang thi nhau vươn mình đón năng, mọc tràn cả bờ đê xanh mát, tươi non mơn mởn.

Đàn sáo đen cũng bị hấp dẫn bởi vẻ tươi non mà hạ cánh mình xuống mổ vu vơ. Sáo đen đang đi tìm mồi, đang kiếm ăn, đang lao động đấy thôi mà sao nghe nhẹ nhàng đến thế, chúng tựa như những đứa bé đang nghịch ngợm những ngọn cỏ non xanh dưới chân mình, vui vẻ kiếm tìm những con mồi nhỏ bé. Cảnh tượng thật bình yên và khoáng đạt biết bao!

Những chú bướm dang đôi cánh của mình bay 'rập rờn' giữa khoảng trời yên bình, trong từng cơn gió thổi. Những đôi cánh mỏng manh ấy lượn lờ chào nghiêng thật mềm mại và duyên dáng.

Nơi triền đê là những chú trâu, chú bò 'thong thả cúi ăn mưa', cuối chiều, khi những hạt mưa êm êm buông mình xuống mặt cỏ, trên những cây cỏ còn đọng lại những giọt mưa, trâu bò ăn cỏ mà tựa như đang thưởng thức những hạt mưa tinh túy của đất trời. Sự lắng đọng của cảnh trước được thay thế dần bằng những hoạt động của vật, bởi thế mà cảnh cũng tình hơn.

'Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng,
Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra,
Làm giật mình một cô nàng yếm thắm
Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.'

Đồng lúa quê hương xanh rờn được đắm mình trong những cơn mưa xuân, lúa lặng lẽ tận hưởng vị mát dịu của những hạt mưa trong lành mà ông trời ban tặng, ướt đẫm trên lá. Những cánh cò trång trốn mình nơi những vạt lúa xanh, 'chốc chốc' bay ra tận hưởng khí trời xuân tuyệt diệu.

Đẹp nhất là hình ảnh những người lao động thôn quê, cần mẫn cúi cuốc cào, chắc có lẽ 'cô nàng yếm thắm' ấy đang tập trung với công việc của mình mà chợt cò bay ngang qua khiến nàng không khỏi giật mình. Thửa 'ruộng sắp ra hoa' phải chăng chính là những thành quả lao động mà còn người sẽ nhận được sau những ngày vất vả cuốc cày chăm bón.

Còn điều gì đẹp hơn khi một bức tranh có cảnh, có người. Một bức tranh nghệ thuật chiều xuân đầy hài hoà và xinh đẹp của quê hương đất việt, biểu tượng của hồn quê hương, hồn dân tộc. 'Chiều xuân' của Anh Thơ là một bản nhạc đầy thương yêu và tự hào dành cho quê hương mà thi sĩ gửi đến cho chúng ta, bồi đắp và nuôi dưỡng trong tâm hồn mỗi người những tình cảm đẹp đẽ cho cảnh vật bình dị của làng quê việt.

1 92 lượt xem